Hạo Tư mấp máy môi nhìn cô:"Cô...thật sự là Hạ Tử Quyên? Bác sĩ tiếng tăm lừng lẫy đó sao?"
Hạ Tử Quyên khẽ gật đầu, Hạo Tư gương mặt như được mùa cuối cùng anh cũng gặp được thần tượng của mình. Hạo Tư đưa mắt nhìn Dạ Thành Đông tò mò hỏi:
"Chủ tịch! Bác sĩ Hạ là..."
Dạ Thành Đông không nhanh không chậm, gương mặt lạnh lẽo:"Là người phụ nữ của tôi."
Hạo Tư giật mình, quay đầu nhìn Hạ Tử Quyên trong đầu liền hiện suy nghĩ:
"Có nét giống người kia, chẳng lẽ lão đại vì thương nhớ người kia mà tìm cô ấy thế thân sao?"
Dạ Thành Đông nhìn Hạo Tư ánh mắt sắc bén, giọng nói đều đều cất lên:"Cậu có ý kiến gì sao?"
Hạo Tư nghe thế liền lắc đầu lia lịa, anh làm gì mà dám có ý kiến chứ:"Dạ không thưa chủ tịch."
Dạ Thành Đông lạnh lùng tựa có thể đóng băng người khác:"Cậu ra ngoài đi."
Hạo Tư cúi đầu đi ra ngoài, cẩn thận đóng cửa phòng, giọng nói nghe có vẻ lạnh lẽo nhưng trong đó lại có sự dịu dàng, yêu thương:"Lại đây."
Hạ Tử Quyên tiến lại gần Dạ Thành Đông, vừa đến cô đã bị anh kéo vào lòng ngồi lên đùi của anh, anh đặt đầu mình lên cổ cô, tham lam hít mùi hương trên người cô, nhẹ giọng hỏi cô:"Tại sao em lại biết tôi ăn những thức ăn có dầu mỡ?"
Hạ Tử Quyên quay người lại nhìn anh, híp hờ đôi mắt:"Anh thật sự muốn biết?"
Dạ Thành Đông gật đầu nhìn cô, Hạ Tử Quyên cũng không giấu diếm nói cho anh biết:"Thật ra mũi của tôi khác với người thường, anh có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bac-si-cua-tong-tai-hac-dao/746580/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.