Anh nhìn Phương Nghi xụi lơ dựa vào người mình liền nở nụ cười nhẹ giống cái nhếch môi thoáng qua như chớp mắt.
- Tôi đấm một cái cho tỉnh nhá. - Thấy cô vẫn tư thế cũ Cố Hạo Thần liền đưa nắm đấm lên trước mặt cô.
Hai mắt cô đang quay vòng vòng đột nhiên tỉnh hẳn ra, Phương Nghi ngồi dậy rồi leo xuống khỏi xe.
Công viên rộng lớn xuất hiện trước mặt, cô cũng không ngờ mình lại bị đưa đến đây. Xung quanh người qua lại rất ít, đa phần là tình nhân. Ở phía xa có một đội ngũ trượt ván điêu luyện khiến cô hoa cả mắt nhưng vẫn cứ nhìn vì cô thích những trò đó.
Nhìn một hồi cô mới nhớ đến Cố Hạo Thần. Anh đang ngồi trên phun nước lớn nhìn xa xăm ra một nơi nào đó.
Đài phun nước có một bức tượng cá heo đang phun nước ra từ miệng và một người xiếc ở chính giữa, cùng với dáng vóc hoàn mĩ khi Cố Hạo Thần ngồi bên cạnh nó. Giống như bức tranh vậy, muôn màu muôn vẻ, đẹp đến lạ lùng.
Phương Nghi không hiểu sao lại lấy tay đặt lên tim mình. Cô có thể cảm nhận được trái tim cô đang đập điên cuồng trong lòng ngực, cảm giác thật lạ lùng nhưng hình như nó đã lỗi nhịp nào đó. Chắc cô đang hoài niệm về một vị thần nào đó.
Cố Hạo Thần khẽ châm lửa cho điếu thuốc trên tay, hút một hơi rồi ngửa mặt lên trời nhả khói. Trong anh cứ như một kiệt tác nghệ thuật và giờ phút này kiệt tác đó thật đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bac-si-cua-tong-tai-hac-am/2254148/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.