“Con nhỏ đấy có gì hơn con chứ? Mày cứ đợi đấy Thanh Nhã ạ!” Nhược Di hậm hực dậm chân dậm tay vùng vằng với mẹ.
“Do mày ngu con ạ! Mày không biết nắm bắt cơ hội cũng như là lấy lòng thằng Khánh. Mày muốn làm con dâu nhà này thì phải hành động chứ không phải cứ đứng đây vùng vằng với tao. Nuôi cho mày ăn học đàng hoàng rồi bây giờ không làm được cái trò trống gi. Đúng là ăn hại, biết thế lúc đấy tao đẻ ra quả trứng tao ăn con hơn. Dạo này mày con dính dán gì đến thằng k.h.ố.n n.ạ.n kia không đấy?” Mẹ cô cũng rất tức giận vì Nhược Di chỉ ăn tàn phá hại mà chẳng giúp được gì.
Sau năm lần bảy lượt thuê xã hội đen xã hội nâu thì cái thằng đã từng lừa tình và tiền của cô cũng đã được chúng nó thả ra. Theo như thỏa thuận hợp đồng giữa Nhược Di và bọn trông giữ người thì mỗi tháng phải đưa cho chún nó 100 triệu để đảm bảo hắn ta không thoát ra ngoài nhưng khi hết tiền thì người đương nhiên sẽ được thả.
Tiền không có thế nên nó cũng đã được thả ra. Lại dùng chiêu cũ ríc để theo đuổi mấy bà già nhiều tiên để bao nuôi. Nhưng tìm mãi cũng chẳng ưng được ai mặc dù họ có nhiều tiền. Bây giờ thời đại mới khi phi công còn được chọn lựa máy bay để lái.
“Hôm trước tao thấy nó đi ra từ một cái ngõ nhỏ ở gần nhà rồi sau đấy một lúc mày cũng từ ngoài chạy vào. Mày còn gì với nó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ba-dao-cua-truong-tong/3437006/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.