Cô cùng nhân cô hội này, ôm chặt bà Trương thủ thỉ nói:
“Bác à, bác yên tâm đi. Con sẽ vẫn ở đây mà.” Thấy con dâu vẫn còn gọi ‘bác’ bà liền buông con dâu ra có đôi chút giận dỗi nhắc nhở.
“Con bé này, sao vẫn còn gọi là bác vậy? Phải gọi là bố mẹ chứ.” Cô ngại ngùng cười mà không trả lời.
Thấy cô hơi khó xử anh liền đóng vai anh hùng cứu mĩ nhân ra giải vây giúp cô. Anh khoác vai kéo gần vào người và nói.
“Mẹ, vợ con vẫn chưa quen, mẹ cứ để cô ấy tự nhiên đi. Không cô ấy sợ là chạy mất đấy.” Anh nửa đùa nửa thật làm cho ông bà không biết đường nào mà lần. Nghe thấy con trai đã đánh dấu chủ quyền vợ mà ông bà sung sướиɠ vô cùng.
“Anh sau này mà bắt nạt con dâu của mẹ thì đừng có trách mẹ đấy. Liệu thần hồn anh đấy.” Bà Mẫn đã cảnh cáo trước anh chớ có mà động đến con dâu vàng con dâu bạc của mẹ.
“Bố mẹ hai bên cứ yên tâm ạ. Con yêu cô ấy còn không hết nói gì đến bắt nạt ạ.” Anh nói thế làm cô ngại chín mặt. Mặt mũi đỏ tía tai. Cô ngại quá mới dụi đầu vào vòm ngực của anh để mọi người không nhìn thấy sự xấu hổ này của cô. Cô cũng thật sự là bất lực với anh luôn rồi đó.
“Khổ quá nhờ, hai mẹ con tránh ra cho bà ôm cháu dâu của bà nào. Ôm hết phần của bà rồi.” Bà nội anh cũng quý cô vô cùng nên cũng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ba-dao-cua-truong-tong/3436999/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.