Bản thân mới lần đầu tiên đi làm mà lại gặp phải ông sếp oái oăm. Cô tốt nghiệp ngành quản trị kinh doanh chứ không phải nghành phục vụ.
Nhưng thôi biết phải làm sao giờ. Tên đểu đó là sếp thì phải chịu thôi chứ chẳng lẽ bây giờ vậy lại ông sếp chắc.
Cô hậm hực ngồi xuống ghế để nghỉ ngơi chút thì bị giọng nói bên ngoài làm cho giật mình.
"Anh Khánh!" Đó là Nhược Di. Hôm nay cô đột ngột đến tìm Mình Khánh mà không báo trước.
Một phần là muốn tạo bất ngờ cho anh. Mặt của Nhược Vi lúc này hớn ha hớn hở bước vào phòng. Hôm ấy cô chọn một chiếc váy đỏ có phần cúp ngực khá sâu và phần tà vát xẻ cao.
Cô đi vào phòng mà không gõ cửa. Đến anh còn giật mình, không biết là kẻ nào to gan dám vào phòng anh mà không gõ cửa.
Cô đang định ngồi xuống thì lập tức đứng thẳng dậy. Thấy Nhược Di cô nhẹ nhàng cúi đầu chào mặc dù không biết đấy là ai.
"Sao em vào mà không gõ cửa." Anh tức giận nói
"Em xin lỗi, mấy lần trước em đến cũng không gõ nên quên mất. Lần sau em sẽ chú ý." Cô cũng tỏ ra có chút áy náy mặc dù đó là giả vờ.
"Tìm anh có việc gì? Anh còn phải làm việc." Anh khó chịu hỏi Nhược Di
"Em vừa đến thấy có vẻ anh không hài lòng với cốc cafe cô thư ký đó pha đúng không?"
Lúc này Thanh Nhã đang đứng thẳng như thế nghe thấy có người nhắc tên mình thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ba-dao-cua-truong-tong/3436968/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.