"À, được thôi, tôi đồng ý. Bữa này để tôi mời anh."
Mới nghe được đoạn đầu rằng cô đồng ý mặt anh hớn ha hớn hở lắm thế mà câu nói phía sau của cô làm nụ cười trên môi anh vụt tắt mất.
Khuôn mặt tràn đầy vẻ bất lực không làm gì được. Cô vẫn nhớ lời nói cách đây 2 tuần của anh nhưng cô trách nhắc lại để anh không đề cập đến vấn đề dở hơi đó nữa. Cô vẫn bình thản vừa ăn vừa nhìn anh cười.
Khuôn mặt anh lúc này không cảm xúc. Bất lực vì não cô sao có cái trí nhớ ngắn hạn thế nhỉ? Anh hít một hơi thật sâu, thở ra từ từ lấy lại bình tĩnh quay về vẻ mặt nghiêm túc ban đầu nói:
"Nếu hôm nay cô đã có lòng thì tôi sẽ nhận. Nhưng việc tôi gọi cô ra đây không phải là cô mời tôi ăn hay không..."
Cô cười thầm trong bụng với cái vẻ ngoài khá đáng yêu của tên đang ngồi trước mắt mình. Anh dừng lại một lúc chưa nói luôn vấn đề cần gặp làm cô khá tò mò. Cô liền cất tiếng hỏi anh:
"Vì việc gì?" Lúc này cô rất hồi hộp không biết anh định nói cái gì mà lại dừng lại.
"Tôi muốn cô cưới tôi."
*Phụt*
Lúc này cô đang uống ngụm nước để chờ lời nói của anh. Vậy mà anh nói ra làm cô ho sặc sụa nước chảy cả lên mũi.
"Khụ... khụ. Anh... khụ.. khụ...anh bị điên à?"
"Tôi đã nói rồi cái giá tối hôm đó như thế này là quá rẻ rồi. Con người tôi trao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ba-dao-cua-truong-tong/3436961/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.