Ngồi chờ được một lúc nhân viên phục vụ mang càe và một miếng bánh ngọt bé. Mùi thổ của cà phê và màu sắc của chiếc bánh vô cùng hấp dẫn thu hút cô ngay lần đầu tiên.
"Cà phê và bánh của anh chị đây ạ."
"Ừm, cảm ơn em."
Ngụm cà phê đầu tiên đã làm cô say đắm. Vị ngọt ngọt, đắng đắng hoà quyện vào với nhau. Mang đậm sắc hương vị dân tộc.
Uống xong cô ngẩng lên nhìn anh hỏi:
"Hôm nay anh hẹn tôi có việc gì không?"
"Tôi muốn cưới cô."
*Phụt*
Bao nhiêu cà phê trong miệng tí nữa thì phun ra ngoài hết. Sáng ra có nghe nhầm à? Hay não vẫn chưa dậy nên không hiểu anh đang nói gì.
Cô nuốt ngụm cà phê trong miệng hố khụ khụ nói:
"Khụ... khụ. Anh đang nói cái gì đấy hả? Sáng ra đừng nói linh tinh không vui đâu."
Cô nhe răng ra cười trừ. Sáng ra anh bị ấm đầu à? Nói linh tinh cái gì đấy. Cái gì mà cưới với hỏi. Luyên thuyên.
"Cô nghĩ tôi nói đùa à? Tôi muốn cô chịu trách nhiệm với tôi bằng cách cưới tôi."
Bao nhiêu cô gái muốn tìm cách để leo lên giường của anh với tham vọng được làm Trương thiếu phu nhân. Vậy mà cô lại nghĩ anh nói đùa. Chán thật.
Cô thất thần ngồi ăn từng miếng bánh một. Anh còn tưởng cô đang ngồi đếm hạt bột có trong miếng bánh đó chứ. Suy nghĩ lòng vòng một lúc cô cất tiếng nói.
"Tôi có thể trả cho anh để bù đắp lần đầu tiên cho anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ba-dao-cua-truong-tong/3436956/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.