Bởi vì phòng làm việc chậm chạp không phát lương, Đan Phong nhìn thấy dáng điệu của các nhân viên từng người đều phờ phạc, trong lòng so với ai đều lo hơn cả.
Để đuổi chụp được tin xấu của Mạn Nhu, anh đã cầm toàn bộ tài sản của mình, hai tháng trước sau khi phát lương, nhà của anh đề cầm đi thế chấp rồi, bây giờ thật sự đi đến bước đường cùng rồi.
"Anh Đan, em góp tiền chỉ đủ em tiêu đến cuối tháng này thôi, nếu mà tiếp tục không phát lương nữa, em thật sự phải đi rồi".
"Chủ biên, chúng tôi không phải ép cậu, chỉ là ai cũng phải sống tiếp".
Đan Phong biết những người này ăn cứng theo anh cũng rất cực khổ, anh nắm chặt nắm đấm, nói với mọi người: "Cho tôi thêm chút thời gian nữa, rất nhanh tình hình sẽ thay đổi"!
Nghe anh nói vậy, các nhân viên cũng đành đợi thêm.
Đan Phong ngồi trước bàn làm việc của mình, suy nghĩ hết lần này đến lần khác, cầm lấy túi của mình rời đi, anh trực tiếp đi đến nhà hàng tối đó, tìm người quản lí để hỏi phương thức liên lạc với ông chủ thần bí kia.
Chỉ là không đợi anh mở lời, người quản lí liền đưa cho anh một chiếc điện thoại.
Người đó sớm biết anh sẽ đồng ý!
Lòng bàn tay của Đan Phong hơi toát mồ hôi, anh cảm thấy bản thân dường như đang trúng vào bẫy của một ông lão nào đó, lại có thể, anh là đang cùng ma quỷ giao dịch!
"Alo, việc anh nói, tôi đồng ý thay anh làm".
"Vẫn là cái giá đó, nếu anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-anh-hau/503571/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.