Mạn Nhu thấy tên trên thẻ công tác của phóng viên kia.
Studio Vĩnh Tín.
Xem ra người kia còn chưa có chịu buông tha, muốn khai thác chuyện scandal từ trên người nàng.
Chỉ có điều Mạn Nhu không biết Đan Phong đã chụp được ảnh nàng và Phong Miên ở ngoài trang viên, chỉ là anh ta muốn chờ một thời cơ tốt mới để lộ ra thôi.
"Thần kinh à!"
Có phóng viên trừng mắt nhìn anh ta mắng, có rất nhiều người giống như anh ta, cố ý dọa như vậy để thu hút sự chú ý.
"Người này muốn nổi tiếng tới phát điên rồi!"
Phóng viên kia mỉm cười không quan tâm nói: "Mạn Nhu chính là một kẻ đê tiện, các người đi nâng đỡ cô ta thì sớm muộn gì cũng sẽ tự vả vào mặt mình! Cô ta vẫn nói mình không có người yêu, nhưng sau lưng lại dây dưa không rõ với rất nhiều người đàn ông và phụ nữ, bằng không sao có thể có được địa vị như hôm nay chứ?"
Chị Hy vừa nghe vậy thì lập tức nổi giận, chỉ vào người đàn ông kia kêu lên: "Ngậm cái miệng thối của anh lại! Anh làm vậy là đang nói xấu người khác đấy!"
"Tôi à? A... Có Đại Thiên làm chỗ dựa vững chắc đúng là khác thật, nhưng sự thật chính là sự thật, người phụ nữ này vĩnh viễn cũng không thể tẩy trắng được đâu!"
"Đã có người hận cô tới mức muốn cho cô ngã chết ở trên sân khấu, cô nghĩ cô còn có thể đắc ý được mấy ngày chứ?"
"Chờ đấy, tôi sẽ nhanh chóng cho các người thấy bộ mặt thật của Mạn Nhu."
Trương Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-anh-hau/503510/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.