"Thật ra... Tôi vừa cùng người đại diện của tôi nhìn thấy Trương Y Lâm của Long Đằng từng ra ngoài một lần, nhìn hướng đi là ra sân."
"Hướng ra sân? Cô ta đi làm gì?"
"Vậy cũng không biết, nếu như cô ta thừa dịp lúc đó thuê ai đó làm chuyện này, ai biết được? Tôi thấy chuyện này chính là Long Đằng muốn đấu với Đại Thiên, chúng ta xem náo nhiệt là được."
Oành.
Thượng Quan Lệ đẩy cửa ra, đi vào.
Hóa ra mấy người đang bàn luận đã gặp cô ấy, tất cả đều ngậm miệng lại, từng người cầm lấy túi trang điểm rời đi.
Có ai không biết quan hệ của Thượng Quan Lệ và Mạn Nhu bây giờ?"
"Vừa rồi là ai thấy được?"
Mấy người bọn họ ánh mắt lơ lửng không cố định, từng người lộ ra dáng vẻ khổ sở, bọn họ ở sau lưng nói thầm vài câu, ai có thể nghĩ tới sẽ bị Thượng Quan Lệ nghe được.
"Các người hẳn là biết bối cảnh của Đại Thiên chứ? Nói ra hết, bằng không, đừng ai mong được đi." Thượng Quan Lệ quát lạnh một tiếng.
Cô ấy sẽ không buông tha bất kì manh mối khả nghi nào.
"Chúng tôi..."
Bọn họ không dám trêu Thượng Quan Lệ, không thể làm gì khác hơn là nói ra tất cả mọi chuyện, một người trong số đó nhìn cô ấy nói: "Là tôi và người đại diện của tôi thấy."
Thượng Quan Lệ ép bản thân nhịn, giống như chưa xảy ra chuyện gì, đi tới chỗ ngồi bên cạnh Mạn Nhu: "Tớ biết ai làm rồi..."
Mạn Nhu kinh ngac nhìn cô ấy, chỉ thấy Thượng Quan Lệ dùng cằm hơi nâng lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-anh-hau/503508/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.