Chương trước
Chương sau
"Cái gì? Lòng dạ anh quá tham lam." Lạc Phong tức giận nắm chặt tay, đối với Dương Gia Cữu mà nói đã đem lòng tự ái của anh ta hung hăng dẫm dưới chân.
Một Dương Vũ còn chưa đủ, còn muốn thêm Mạn Nhu. Lạc Phong nghe Dương Gia Cữu nói liền trầm mặc.
"Dù sao bọn họ cũng đã rời khỏi anh rồi, vì sao anh không muốn?"
Lạc Phong hung hăng cắn môi, trong mắt hiện lên hận thù.
"Được. Tôi đồng ý điều kiện của anh. Nhưng tôi muốn gặp mặt đàm phán." Lạc Phong biết rõ Dương Gia Cữu vô cùng gian trá, anh ta không muốn mất đi lợi ích gì.
"Được."
Lạc Phong tắt điện thoại, nghe tiếng bước chân ở bên ngoài, vội vàng mở cửa nhìn, Dương Vũ đang rót nước trong phòng bếp: "Anh tỉnh rồi?"
Lạc Phong cảnh giác nhìn cô, giọng điệu lạnh như băng: "Cô..."
"Lạc Phong, anh không ngủ à? Có phải do em đánh thức anh hay không? Em hơi khát nước." Dương Vũ dịu dàng trong bộ quần áo ngủ, nhìn ôn nhu động lòng người.


Lạc Phong mặt lạnh quay lại phòng.
Dương Vũ nhìn anh ta rời khỏi, ánh mắt tràn đầy tia độc ác, vừa nãy tại cửa ra vào cô đã nghe được. Tuy không biết Lạc Phong muốn gặp ai, nhưng cô ta nghe rõ tên Mạn Nhu.
Ngày hôm sau, cả một ngày không nhìn thấy Lạc Phong, điện thoại cũng không nghe. Dương Vũ âm thầm tìm thám tử đi theo anh ta, phát hiện anh ta đi gặp Dương Gia Cữu, hơn nữa còn đàm phán cái gì đó.
"Đem hiệp ước của bọn họ tới đây. Tôi trả giá gấp đôi." Dương Vũ cảm thấy có vấn đề.
Xế chiều hôm đó, cô ta lấy được hiệp ước của Lạc Phong và Dương Gia Cữu, vừa nhìn nội dung trước mặt, cô ta cảm thấy buồn nôn.
Không ngờ tâm tư Lạc Phong đều đặt ở đây.
Lạc Phong vì muốn bồi dưỡng nhân vật mới của công ty đem cô ta và Mạn Nhu bán đi, nhưng Dương Gia Cữu cũng không dễ lừa như vậy. Sau này có khả năng tất cả nữ nghệ sĩ của Huy Hoàng đều đi theo con đường quy tắc ngầm này.

Dương Vũ cười lạnh cất hiệp ước kia đi.
Cô ta không lo lắng cho tương lai mình một chút nào, lập tức muốn ký kết hợp đồng thì với KB để nắm giải thưởng Kim Qua trong tay. Hợp đồng kia chính là bia đỡ đạn của cô ta, về phần Mạn Nhu, để cho cô ta bị Lạc Phong bán đi.
Trong tưởng tượng của cô ta vô cùng hoàn mỹ, không hề để lộ ra chút sơ hở nào.
...........
Theo truyền thống đưa tin, bầu không khí của liên hoan phim Kim Qua đang lên tới đỉnh điểm, lễ trao giải quan trọng sắp diễn ra.
Mạn Nhu với tư cách là khách quý của lễ trao giải, đang chờ trong phòng hóa trang.
Chị Hy bỗng nhiên cầm điện thoại chạy vào: "Mạn Nhu, em có biết người lát nữa đi thảm đỏ với em là ai không?"
Mạn Nhu nhìn bộ dạng tức giận không cam lòng của cô, nhíu mày: "Ai?"
"Dương Gia Cữu, chính là lão quỷ háo sắc ngủ với Dương Vũ, đây nhất định là có người âm thầm sắp xếp." Chị Hy nghĩ tới những chuyện anh ta đã làm liền cảm thấy buồn nôn.

Nếu đi thảm đỏ cùng anh ta, chỗ ngồi chắc chắn cũng bị sắp xếp ngồi cùng một chỗ. Nếu cả đêm ngồi cùng một chỗ với người kia, quả thực là dày vò.
"Chị đi tìm ban tổ chức yêu cầu đổi chỗ ngồi."
"Không cần." Mạn Nhu trừng mắt nhìn, ngẩng đầu nhìn chị Hy: "Em sẽ tự bảo vệ mình."
Nàng đi tới tủ quần áo bên cạnh tìm một đôi găng tay bằng lụa, vẽ một số vết đỏ trên cổ tay bằng phấn và son môi, nhìn qua giống như là bị dị ứng.
"Em đúng là rất thông minh."
Mạn Nhu tùy ý cầm điện thoại xem tin tức giải trí mới nhất, là phóng viên bên ngoài phỏng vấn Dương Vũ.
"Cô Dương, nghe nói cô đã ký hợp đồng ba năm với công ty kinh doanh KB, xin hỏi cô có cảm tưởng gì?"
"Cô Dương, tối nay cô là một trong những đề cử nữ chính xuất sắc của Kim Qua, cô cảm thấy cô sẽ nhận được phần thưởng không?"
Dương Vũ trước màn hình mỉm cười đắc ý: "Tôi chỉ cố gắng hết mình để có một bộ phim hay, những chuyện khác đều do may mắn, vẫn còn nhiều diễn viên ưu tú hơn tôi. Ví dụ như trước kia công ty giải trí Huy Hoàng có Mạn Nhu."
"Nhưng lần này Mạn Nhu không được đề cử bất cứ giải thưởng gì, có phải chứng minh thực lực của cô hơn cô ấy hay không?"
Dương Vũ không trả lời thẳng vấn đề này mà chỉ cười nói: "Bình thường tôi và Mạn Nhu cũng là bạn bè tốt, cô ấy giúp tôi rất nhiều, sau này hy vọng cô ấy phát triển thật tốt."
Thoạt nhìn cô ta là một người phụ nữ dịu dàng, rộng lượng.
Chị Hy nghe mấy câu này liền tức giận phát hỏa: "Thật không biết xấu hổ. Lúc trước người chen chân vào là ai, bây giờ còn nói mấy thứ giả dối này."
Biết rõ cô ta nói không phải sự thật nhưng giới giải trí chính là như vậy, phóng viên chỉ cần hỏi một chút, Dương Vũ liền lợi dụng chuyện này. Hiện tại giá trị con người của cô ta phát triển, nếu đêm nay nhận được giải thưởng, cô ta sẽ càng kiêu ngạo.
Vòng tròn này thay đổi trong nháy mắt, vết bẩn trước kia của Dương Vũ sẽ bị hào quang che khuất.
Chỉ có điều, đêm nay cô ta phải nhận được giải thưởng nữ chính xuất sắc nhất mới được.
Mạn Nhu không để ý đến những tin tức kia, an ủi chị Hy: "Không cần nhìn cô ta nữa, chúng ta lên sân khấu đợi."
Chị Hy thấy cô an ủi như vậy, khẽ gật đầu: "Mạn Nhu, cố lên."
Đây là lần đầu tiên sau những tin đồn kia Mạn Nhu xuất hiện công khai. Sau khi các phóng viên phỏng vấn Dương Vũ, nhất định sẽ tới gây khó dễ cho Mạn Nhu, hơn nữa đêm nay người đi chung thảm đỏ với cô lại là Dương Gia Cữu.
Dường như anh ta sẽ gây khó dễ cho Mạn Nhu.
Nhưng trong lòng Mạn Nhu càng rõ hơn bất cứ ai, hôm nay nàng đi đến bước này không phải dựa vào chuyện xấu hay quy tắc ngầm. Nàng chịu khổ, lau nước mắt, trở thành một trụ cột kiên cố. Cho dù Dương Vũ bôi đen nàng, nàng cũng không sợ.
Bên kia Phong Miên cũng nhận được tin tức, biết được Mạn Nhu sẽ đi thảm đỏ cùng với Dương Gia Cữu, đôi mắt cô lạnh thêm mấy phần: "Theo dõi anh ta, nếu thấy anh ta làm gì xấu xa sau lưng lập tức ra tay."
"Vâng, Tổng Giám đốc."
Phong Miên xem hình ảnh trực tiếp trên tivi, Mạn Nhu mặc lễ phục dạ hội chậm rãi xuống xe, dáng cười xinh đẹp dịu dàng, kim cương tinh xảo làm nổi bật làn da trắng nõn của nàng, chẳng qua trên tay nàng có thêm một đôi găng tay.
Lại nhìn người đàn ông trung niên mặc âu phục xám đứng bên cạnh nàng, lúc dựa vào gần Mạn Nhu lại lộ ra vẻ khó xử.
Phong Miên hiểu rõ cười cười, xem ra vợ cô đã tìm được biện pháp đối phó.
Mạn Nhu hào phóng mỉm cười, lễ phép nói chuyện với phóng viên. Bỗng nhiên có ba đến năm phóng viên chạy tới, giơ micro lên lớn tiếng hỏi: "Cô cảm thấy đêm nay cô Dương Vũ có nhận được giải nữ chính xuất sắc nhất không?"
"Cô ấy đã ký hợp đồng với KB, vậy cô có còn tiếp tục ở lại công ty giải trí Huy Hoàng, lấy lại trái tim của Lạc Phong không?"
Dương Gia Cữu ở một bên cười gian, chuẩn bị xem Mạn Nhu bối rối, anh ta chờ Mạn Nhu cầu xin anh ta.
Câu hỏi của phóng viên này vô cùng xảo trá, có thể thấy nụ cười trên mặt Mạn Nhu vẫn không giảm, bình tĩnh nhìn phóng viên: "Tối nay tôi được mời làm khách quý trao giải, mỗi người được đề cử đều rất có thực lực. Tôi nghĩ vấn đề này cũng khiến cho ban giám khảo đau đầu, không bằng các bạn hỏi anh Dương một chút?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.