"Cái gì? Lòng dạ anh quá tham lam." Lạc Phong tức giận nắm chặt tay, đối với Dương Gia Cữu mà nói đã đem lòng tự ái của anh ta hung hăng dẫm dưới chân.
Một Dương Vũ còn chưa đủ, còn muốn thêm Mạn Nhu. Lạc Phong nghe Dương Gia Cữu nói liền trầm mặc.
"Dù sao bọn họ cũng đã rời khỏi anh rồi, vì sao anh không muốn?"
Lạc Phong hung hăng cắn môi, trong mắt hiện lên hận thù.
"Được. Tôi đồng ý điều kiện của anh. Nhưng tôi muốn gặp mặt đàm phán." Lạc Phong biết rõ Dương Gia Cữu vô cùng gian trá, anh ta không muốn mất đi lợi ích gì.
"Được."
Lạc Phong tắt điện thoại, nghe tiếng bước chân ở bên ngoài, vội vàng mở cửa nhìn, Dương Vũ đang rót nước trong phòng bếp: "Anh tỉnh rồi?"
Lạc Phong cảnh giác nhìn cô, giọng điệu lạnh như băng: "Cô..."
"Lạc Phong, anh không ngủ à? Có phải do em đánh thức anh hay không? Em hơi khát nước." Dương Vũ dịu dàng trong bộ quần áo ngủ, nhìn ôn nhu động lòng người.
Lạc Phong mặt lạnh quay lại phòng.
Dương Vũ nhìn anh ta rời khỏi, ánh mắt tràn đầy tia độc ác, vừa nãy tại cửa ra vào cô đã nghe được. Tuy không biết Lạc Phong muốn gặp ai, nhưng cô ta nghe rõ tên Mạn Nhu.
Ngày hôm sau, cả một ngày không nhìn thấy Lạc Phong, điện thoại cũng không nghe. Dương Vũ âm thầm tìm thám tử đi theo anh ta, phát hiện anh ta đi gặp Dương Gia Cữu, hơn nữa còn đàm phán cái gì đó.
"Đem hiệp ước của bọn họ tới đây. Tôi trả giá gấp đôi." Dương Vũ cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-anh-hau/503473/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.