Chương trước
Chương sau
Mạn Nhu không trả lời mà nhìn cô gái trên bậc thang.
Hạng Tuyết Lê vốn đã chuẩn bị rất nhiều lời muốn nói với Mạn Nhu, có lẽ nhìn thấy thái độ bình thản của Mạn Nhu nên cô ta do dự: "Chị Mạn Nhu, em là người mới được công ty chuẩn bị bồi dưỡng, em là Hạng Tuyết Lê."
Mạn Nhu nhớ tới lần trước bọn họ đi lướt qua nhau: "Tôi nhớ cô rồi."
Quân cờ trong tay Lạc Phong.
"Em có lời muốn nói với chị..." Cô ta liếc nhìn chị Hy rồi đi về phía trước hai bước, khẽ nói: "Dương Vũ và tổng Giám đốc Lạc cãi nhau, nói rất nhiều chuyện có liên quan tới chị. Em có thể giúp chị để ý tới bọn họ, chỉ cần chị có thể giới thiệu em với đạo diễn Lý Hải."
"Cô muốn đóng phim của anh ấy à?" Mạn Nhu mỉm cười, nhìn dáng vẻ tính kế đáng lẽ không nên có ở tuổi này của Hạng Tuyết Lê: "Tôi không quan tâm tới hướng đi của bọn họ. Cô muốn quay phim thì phải dựa vào bản thân cô tranh thủ thôi, tôi không giúp được gì cả."


"Cho dù Lạc Phong có bồi dưỡng ra người mới thay thế vị trí của tôi thì tôi cũng không quan tâm."
Hạng Tuyết Lê cúi đầu: "Xin lỗi..."
Mạn Nhu đi vòng qua bên cạnh. Hạng Tuyết Lê có thể nghĩ đến việc dùng cách này để nhận được cơ hội, có thể thấy được cô ta không hề đơn thuần, về sau còn có thể có cơ hội chạm mặt.
Lạc Phong thấy Mạn Nhu đi vào văn phòng, cảm giác cách ăn mặc của nàng còn có khí chất hơn trước đây. Nhưng trong mắt nàng rốt cuộc không còn sự dịu dàng trước đây nữa khiến trong lòng anh ta chợt dâng lên một cơn giận dữ: "Đã mấy ngày không tới công ty, cô muốn làm gì?"
"Trên dưới công ty đều bận rộn chuẩn bị cho việc Dương Vũ giành giải thưởng, tôi tới xem náo nhiệt sao?" Mạn Nhu lạnh lùng trả lời: "Tôi không nhàm chán như anh nghĩ đâu."
Phong Miên đã giúp nàng tìm được việc làm người phát ngôn quảng cáo cho một loại nước hoa của Pháp, nàng sẽ nhanh chóng phải đi ra nước ngoài để quay phim. Trước lúc đó, nàng cần tranh thủ nhiều thời gian cho mình hơn.

"Chị Hy đã giúp tôi nhận làm người phát ngôn rồi, tôi còn phải chuẩn bị quay phim nữa." Nàng chỉ thông báo với Lạc Phong, không hy vọng anh ta trở thành chướng ngại vật trong thời gian làm việc sau đó.
"Chị Hy tìm giúp cô à? Cô ta còn có loại bản lĩnh này sao?" Lạc Phong hừ một tiếng, không mấy tin tưởng lời Mạn Nhu nói. Nhưng ngoại trừ chị Hy, lại có ai sẽ giúp nàng?
"Tôi có quay quảng cáo cũng là để tăng thêm danh tiếng cho công ty thôi. Nếu không có chuyện gì khác, tôi đi trước đây." Mạn Nhu đứng dậy muốn đi.
Lạc Phong nhìn đồng hồ thấy sắp đến giờ ăn cơm nên đang muốn mở miệng giữ Mạn Nhu lại, thư ký đã gọi vào trước: "Tổng Giám đốc Lạc, xe của tập toàn Sang Nghệ đã tới công ty."
Lạc Phong lập tức nhớ tới lời Dương Vũ, phía sau Mạn Nhu nhất định có người, không phải là KB thì chính là Sang Nghệ!

Quả nhiên, nàng có sức lực chống lại mình là vì đã tìm được nhà khác.
"À, cô đang vội đi gặp Hạng Long sao? Sang Nghệ cho cô điều kiện thế nào mà làm cho cô vội vàng khó nhịn nổi như vậy? Không ngờ cô lại ngang nhiên hẹn gặp ở dưới tầng của công ty tôi!"
Trước đó nàng chia tay với anh ta chỉ đơn thuần là giả vờ vô tội, bây giờ xoay người trở thành ngôi sao mới chạm vào nóng bỏng tay trong giới diễn xuất, không chỉ làm cho người của Sang Nghệ, KB tranh nhau ký hợp đồng với nàng, còn kéo quan hệ với Phong Miên.
Bởi vì chuyện anh ta ở cùng với Dương Vũ, trong lòng mới có chút áy náy với Mạn Nhu, bây giờ suy nghĩ lại, anh ta chỉ hận không sớm nhìn rõ con người của Mạn Nhu này.
"Trí tưởng tượng của anh càng lúc càng phong phú đấy." Vẻ mặt Mạn Nhu lạnh như băng. Nàng không cần Lạc Phong hiểu và tin tưởng.
"Cô không còn lời gì để nói nữa à?" Lúc này Lạc Phong mới chính thức phát hiện ra, anh ta ở trong lòng Mạn Nhu đã không đáng một đồng. Khi bọn họ còn ở cùng với nhau, Hạng Long đã năm lần bảy lượt muốn đào Mạn Nhu đi.
Vào lúc đó, bọn họ đã dây dưa với nhau rồi sao?
"Mạn Nhu, cô còn đê tiện hơn là tôi tưởng đấy!"
Mạn Nhu lạnh lùng nhìn Lạc Phong, gằn rõ từng từ: "Anh sẽ phải trả giá đắt cho những lời nói và việc làm của anh hôm nay. Huy Hoàng chẳng mấy chốc rồi sẽ sụp đổ thôi."
"Anh sẽ biến thành tay trắng và chật vật như Lạc Uyển Linh vậy."
Lạc Phong thầm giật mình. Mấy ngày qua, Mạn Nhu đã dùng hành động thực tế chứng minh cô không phải là một người dễ trêu chọc. Từ khi bắt đầu quay phim truyền hình thực tế, bọn họ không có một lần có thể chỉnh được Mạn Nhu, cuối cùng đều tự mình ăn quả đắng. Bây giờ ngay cả Lạc Uyển Linh cũng đã đi, nếu như Mạn Nhu thật sự gây khó dễ cho anh ta thì hậu quả...
"Mạn Nhu! Cô chờ một lát."
Lạc Phong kêu lên một tiếng nhưng Mạn Nhu đã đi xa.
Anh ta nhất định là điên rồi, mới muốn nói những lời này!
Mạn Nhu đi xuống dưới tầng, vừa vặn gặp được tổng Giám đốc Sang Nghệ, Hạng Long. Anh ta vẫn còn ký mức mới vẻ về biểu hiện của Mạn Nhu vào đêm trên thảm đỏ, lần này tới chính là muốn mời Mạn Nhu cùng đi ăn tối.
"Cảm ơn tổng Giám đốc Hạng, chỉ là tôi còn có hẹn, xin lỗi."
Hạng Long không thể làm gì khác hơn là ga lăng khẽ gật đầu, trơ mắt nhìn Mạn Nhu rời đi. Khi anh ta đang muốn bảo tài xế lái xe đi thì Hạng Tuyết Lê chạy đến trước xe của anh ta: "Anh muốn ký hợp đồng với Mạn Nhu sao? Cô ấy không nhận lời, anh có thể suy nghĩ tới việc ký hợp đồng với tôi không?"
Nhìn thoáng qua, cô ta thật sự có vài phần giống với Mạn Nhu.
Hạng Long quay cửa kính xe xuống, nhìn kỹ cô gái trước mặt. So sánh thực lực với Mạn Nhu, cô ta chênh lệch quá nhiều, nhưng chỉ phần can đảm và trẻ trung là ưu thế của cô ta. Có lẽ cô ta thật sự có khả năng thay thế được vị trí của Mạn Nhu. Chỉ là muốn bồi dưỡng cô ta sẽ phải tốn nhiều thời gian và sức lực hơn.
Anh ta vẫn muốn Mạn Nhu hơn.
...
Về đến nhà, Phong Miên đã xem hợp đồng cho nàng được mấy giờ rồi.
Lấy tình thế bây giờ lại thấy được, Mạn Nhu rời khỏi Huy Hoàng là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Trước đó, bọn họ cần phải chuẩn bị chu đáo. Thấy người phụ nữ này vất vả vì mình như vậy, Mạn Nhu cảm thấy ấm lòng, đi tới phía trước và nhẹ nhàng ôm lấy cô: "chị đừng xem nữa."
"Cần phải so sánh cẩn thận những công ty môi giới này, lựa chọn tiếp theo sau khi rời khỏi Huy Hoàng sẽ vô cùng quan trọng với em." Phong Miên lại suy nghĩ một lát rồi lấy ra một phần trong đó, đưa cho Mạn Nhu.
Trên hợp đồng không ngờ viết là kế hoạch ngôi sao Ole.
Mạn Nhu cho rằng anh sẽ chọn cho mình một công ty có quy mô lớn như Sang Nghệ hoặc KB, không ngờ sẽ là Ole!
So với công ty đứng đầu trong giới như Đại Thiên hoặc Tinh Duệ, Ole vẫn có chênh lệch rất lớn, nhưng nghệ sĩ của Ole đặc biệt có thực lực, các tác phẩm đưa ra đều là tác phẩm xuất sắc.
Nhưng với trình độ của Mạn Nhu bây giờ mà đi Ole hình như có chút miễn cưỡng.
"Ole cũng muốn ký hợp đồng với em à?"
"Không, chỉ có hướng hợp tác thôi, chuyện còn lại vẫn phải do em đi tranh thủ, chị sẽ giúp em."
Kế hoạch của Phong Miên luôn khiến người ta yên tâm. Dương Vũ muốn giành được hợp đồng với KB, Hạng Tuyết Lê muốn vào Sang Nghệ, mà Phong Miên trực tiếp buông tha hai lựa chọn này.
Cô muốn Mạn Nhu đi về phía sân khấu lớn hơn nữa.
"May là có chị ở bên cạnh em. Chỉ là chị ở công ty mệt mỏi một ngày, còn phải xem hợp đồng giúp em, em đau lòng khi chị làm vậy."
"Vậy em lấy bản thân em tới đền cho chị đi."
Phong Miên vừa nói chuyện, vừa ôm nàng vào lòng và hôn...
Cô sẽ trở thành người đại diện của riêng nàng, tự tay đào tạo nàng trở thành siêu sao quốc tế.
Phong Miên đã sớm biết hành trình quảng cáo của Mạn Nhu ở nước Pháp, sắp xếp xong xuôi chuyến bay và đi cùng nàng. Như vậy cô không chỉ có thể làm việc thoải mái hơn, còn có thể làm bạn cùng cô vợ nhỏ của cô.
Trong giai đoạn này, bọn họ đều cần phải nghỉ ngơi dưỡng sức.
Mạn Nhu đã chuẩn bị tốt tâm lý, nàng muốn làm ra thành tích tốt nhất, không để cho Phong Miên phải thất vọng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.