Mạn Nhu về nhà liền bắt đầu sắp xếp lại hành lý của mình. Ngày mai nàng sẽ phải dọn đi.
Nàng cũng biết hành vi của mình hôm nay quá lớn mật, không ngờ lại chặn một người phụ nữ xa lạ ở cửa Ủy ban và kết hôn!
Nhưng nàng không hối hận, người nên hối hận phải là đôi nam nữ rác rưởi kia mới đúng.
"Tiểu Nhu, anh là Lạc Phong đây. Em đang làm gì vậy, mau mở cửa đi." Lạc Phong đứng ở ngoài cửa căn hộ của Mạn Nhu, lo lắng gọi.
Không ngờ Mạn Nhu đã lặng lẽ thay đổi mật khẩu của căn hộ. Có phải nàng đã phát hiện ra chuyện của anh và Dương Vũ không?
"Sao anh lại tới đây?" Mạn Nhu duy trì tâm trạng bình tĩnh, bây giờ còn chưa phải là lúc ngã bài với anh ta.
Lạc Phong nghi ngờ nhìn nàng một lúc lâu nhưng không phát hiện ra có gì khác thường, anh ta chỉ cho rằng nàng ngủ không ngon nên nói ra ý định mình đến đây: "Dương Vũ bị thương, tối nay em qua thử vai thay cô ấy đi. Sau khi đến khách sạn, em nhớ đeo khẩu trang giả vờ bị ốm, chắc hẳn có thể dễ dàng giả mạo được."
"Đi qua đó giả mạo sao?" Mạn Nhu thoáng nheo mắt lại: "Chuyện Dương Vũ nằm viện, bên phía phóng viên cũng nhận được tin tức đi?"
Lạc Phong muốn nàng đóng thế cũng nên động não trước chứ!
"Anh đã sắp xếp xong xuôi rồi. Người đại diện của Dương Vũ cũng sẽ phối hợp với em. Hơn nữa Dương Vũ vì em mới bị thương, em không đi cứu vãn cục diện giúp cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-anh-hau/267645/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.