Dưới cái bóng được che khuất bởi vành mũ, Dạ Cô Tinh chậm rãi nhếch khóe môi, mang theo vẻ mỉa mai.
Cái tật xấu của Tần Tuấn khiến không ít người hụt hẫng, trước đây khi thử kính "Hoa trong gương, trăng trong nước", cô suýt nữa đã mắc lừa.
Khi cô ấy đến địa điểm thử vai, thời gian vừa đúng nhưng nhân viên công tác nói với cô rằng cô đã trễ một tiếng đồng hồ, mặc cho cô giải thích thế nào, Viên Thanh mặt không biểu tình nói: “Đoàn của chúng tôi luôn tuân theo quy tắc này.” Liền ngăn cô ở bên ngoài.
Cô suy nghĩ, không giận mà cười, “Mượn cát ngôn của Viên tiểu thư” Sau đó đẩy tay che trước người mình rồi nghênh ngang bước vào.
Viên Thanh sắc mặt lạnh lùng, đuổi theo lại lần nữa chặn trước mặt cô, trên mặt có chút ngăn không được giọng lạnh tanh: "Cô không hiểu lời tôi sao?! Cô đến muộn nên không có tư cách thử kính!"
"Tôi biết a! Bây giờ tôi đã tham gia vào đoàn phim, còn thử kính cái gì nữa, vẫn chưa định tốt sao? Tôi rất vinh dự khi được gia nhập "Hoa trong gương, trăng trong nước". Dứt lời, còn thân thiện đưa tay ra.
Viên Thanh sắc mặt tối sầm lại, trong mắt lửa giận bốc lên, nhìn Diệp Tử với ánh mắt như đang nhìn bệnh nhân thần kinh, châm chọc nói: "Vị tiểu thư này, cô đang nói hươu nói vượn cái gì vậy?! Khi nào thì cô đủ tư cách vào đoàn làm phim? Bất quá chỉ là một ngôi sao khiêu dâm hạng ba, cô quá xem trọng bản bản thân đi! "
Viên Thanh đã làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-anh-hau-trung-sinh-cua-lao-dai-hac-dao/159182/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.