“Tiếng chuông di động thực đặc biệt, anh không nhìn xem là chuyện gì sao?”
Hoàng Phủ Tử Y cười xong liền dùng biểu tình cười như không cười nói, biểu tình kia nhìn thế nào cũng giống như là đang trêu chọc Sở Ngao Dư, mà bây giờ Hoàng Phủ Tử Y còn không có nghĩ đến, âm thanh đặc biệt này là bởi vì cô cập nhật Weibo.
Lý trí nói cho Sở Ngao Dư biết anh không nên xem Weibo của Hoàng Phủ Tử Y lúc này, nhưng ngón tay lại không chịu khống chế, thậm chí là gấp không chờ nổi click mở di động.
Tử Y đã cập nhật cái gì? Là ảnh chụp mỹ thực sao? Sẽ viết những gì? Có phải lại dùng ngữ khí quen thuộc gọi anh một tiếng Sở tiên sinh hay không? Giữa Sở Ngao Dư cùng Hoàng Phủ Tử Y, kỳ thật là có đoạn khoảng cách, nếu thực sự muốn che giấu, Hoàng Phủ Tử Y cũng không thể nhìn thấy nội dung trên điện thoại, chỉ là đầu óc Sở Ngao Dư lúc này có chút chậm chạp, click mở di động xong, mới đột nhiên phản ứng lại, muốn lấy di động đi thì đã bị Hoàng Phủ Tử Y thấy được một cái biên giác, biên giác thuộc về giao diện Weibo.
“Nhắc nhở Weibo? Chẳng lẽ là anh chú ý Weibo của em?”
Hoàng Phủ Tử Y là người thông minh cỡ nào, cơ hồ là lập tức đem mấu chốt sự tình suy nghĩ cẩn thận, trên thực tế vừa rồi lúc di động Sở Ngao Dư vang lên, cô cũng đã có dự cảm loại này, tiếng chuông kia thực sự là quá trùng hợp.
Sắc mặt Sở Ngao Dư càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-anh-hau-sung-chong-ngoc/4076255/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.