"Nghe nói khi khách vào lâu đài sẽ được tặng một bức họa, mà trong đó vẽ nội dung về tương lai một ngày nào đó sẽ thành sự thật, chuyện này là thật sao?"
Mạc Nhi im lặng nâng khay các món điểm tâm điển hình của Viên đặt trên cái bàn tròn, đến khi đặt xong hết mới ngẩng đầu nhìn Phạm Tích.
"Chúng tôi sẽ đưa cho khách một bức tranh, còn chuyện có thành sự thật hay không, tôi không biết."
"Cô là không biết, hay là không muốn nói?"
Cô cười ngọt ngào, "Chuyện này không có gì khác nhau, không phải sao?"
Phạm Tích lạnh lùng nhìn cô một hồi lâu, biết rõ sẽ không ép được chân tướng từ miệng cô, mới không tình nguyện nói: "Như vậy, tôi có may mắn xem trước bức tranh vẽ tặng tôi không?"
"Rất xin lỗi, chúng tôi không có tiền lệ này."
"Vậy tôi có thể là người đầu tiên."
"Phạm tiên sinh, tôi rất. . . . . ."
"Đừng nói xin lỗi với tôi, chuyện này tôi rất kiên quyết." Anh đã đủ phiền! Anh rất muốn biết tòa lâu đài mộng ảo thần bí này có thể dự báo trước cho anh điều gì?
Anh không mê tín ! Tuyệt đối không! Nhưng mà khi có kẻ nào đó không nhiệt tình muốn giúp chung quy muốn theo tay để kiếm chút gì, bất kể những thứ đó là thứ mình muốn hay không muốn, đây chính là nguyên nhân anh lựa chọn đến lâu đài mộng ảo để tổ chức cuộc họp nhóm bốn người này.
"Có rất nhiều thứ dã định trước , Phạm tiên sinh, cho dù ngài bắt vẽ, nội dung vẽ trong đó cũng cho thấy là trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-xin/96898/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.