Vào buổi chiều, Lục Kiến Thành nhận được một cuộc điện thoại.
Số máy lạ, giọng nói đã thông qua máy biến âm: “Alo, tổng giám đốc Lục phải không?”
“Vợ tôi đang ở trong tay các người sao?”
Lúc Kiến Thành cố gắng khiến cho bản thân giữ bình tĩnh, nhưng ngữ khí lo lắng vẫn đã bán đứng anh.
“Tổng giám đốc Lục thật thông minh, vừa đoán đã đúng rồi.” Người đàn ông cười trả lời.
“Thẳng thắn đi, anh muốn cái gì?”
“Tổng giám đốc Lục, tôi biết anh có tiền, nhưng tôi không cần tiền của anh, tôi cần anh giúp tôi tìm một người.”
“Người nào?”
“Cha vợ của anh – Chu Phong, tìm ông ta.” Người đàn ông chậm rãi nói ra câu trả lời.
Lục Kiến Thành lập tức xiết chặt điện thoại, sắc mặt nhanh chóng tối sầm lại: “Không thể nào, cha vợ của tôi đã qua đời rồi, tôi không thể giúp các người tìm một người đã chết được.”
“Ha Ha” Ai ngờ, người đàn ông kia bắt đầu cười lớn: “Tổng giám đốc Lục, không ngờ các người lại dễ bị lừa như vậy.”
“Tôi biết, các anh đang tìm Chu Phong, có phải các tư liệu đều nói cho các anh là Chu Phong đã chết rồi.”
“Vậy bây giờ tôi nói cho anh biết, Chu Phong chưa chết, ông ta vẫn còn sống trên thế giới này, khi xe phát nổ, ông ta đã chạy ra ngoài rồi, chỉ là sau khi được người ta cứu sống thì vẫn luôn mai danh ẩn tích, thậm chí còn thay đổi khuôn mặt để sống trong một góc tối nào đó.”
“Anh rốt cuộc là ai? Sao anh biết chuyện đó?”
Giọng nói của người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443956/chuong-599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.