Bác sĩ gật đầu: ”Đương nhiên phải phối hợp điều tra, nhưng cô ấy cũng là bệnh nhân của tôi, kết quả kiểm tra gần đây của cô ấy rất tệ, nhất định phải ở lại bệnh viện để tiếp nhận điều trị, nếu không có lẽ sẽ vô sinh.”
Chu Hiểu Tinh nhợt nhạt cười, vô cùng cảm kích nhìn về phía bác sĩ.
“Cảm ơn cô, nhưng hôn lễ của tôi đã bị hỏng, tôi cũng không cần thiết phải tiếp tục dùng cách này để lừa gạt vị hôn phu của tôi nữa.”
Vẻ mặt bác sĩ vô cùng khó hiểu nhìn cô ta: ”Ngụy trang? Lừa gạt?”
”Chu Hiểu Tinh, là một bác sĩ, tôi có nghĩa vụ phải nói cho cô biết, từ trước đến nay tôi không lừa gạt người bệnh.”
”Cô…”
Chu Hiểu Tinh sửng sốt một lúc, rồi đột nhiên cô ta như ý thức được gì đó.
Sắc mặt cô ta lập tức trắng bệch không còn tia máu.
Giọng nói cô ta run rẩy, cô ta không thể tin được mà nói: “Cô nói cho rõ đi, cô có ý gì?”
”Không phải lúc trước chúng ta đã nói rồi sao? Tôi cho cô tiền, cô giúp tôi lừa vị hôn phu, không phải sao?”
Bác sĩ lạnh nhạt nhìn cô ta: ”Tôi chưa từng nhận tiền của cô, phong bì kia tôi đã sớm trả lại cho mẹ cô rồi, hơn nữa tôi cũng chưa từng đồng ý với bất kì lời nhờ vả gì của cô.”
Lần này sắc mặt Chu Hiểu Tinh gần như lặng đi.
”Cho nên… Ý của cô là, cô không lừa tôi…” Cô ta khàn giọng nói, vô cùng sụp đổ mà thốt lên: ”Tôi thật sự không thể mang thai, không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443929/chuong-572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.