Sau đó, cô gọi điện cho Chu Tiễn Nam.
“Tiễn Nam, anh có rảnh không? Ba ngày nữa có thể đến đón tôi không.”
“Được.”
Chu Tiễn Nam đồng ý rất nhanh.
Chỉ là lúc đó, anh ấy tưởng rằng Khuê Khuê và Lục Kiến Thành đã làm hòa rồi, hai người quyết định sẽ cùng nhau trở về.
Nhưng, sau khi đi mới biết là tất cả mọi việc đều không giống với những gì anh ấy nghĩ.
“Nếu như đây thật sự là lựa chọn của anh, vậy được rồi, em tác thành cho anh. Chỉ hi vọng một ngày nào đó anh sẽ không hối hận.”
Lúc Cố Mạc Hàn nhìn thấy tin nhắn này, cả người anh liền đơ ra.
Anh đứng ngẩn ngơ một hồi lâu, hai mắt gần như đã xem đi xem lại tin nhắn này vô số lần.
Trái tim anh, đau như bị xé nát.
Giống như bị người khác dùng dao cứa một đường vậy, khó chịu vô cùng.
Nhưng anh biết rõ, bản thân đã không còn tư cách bảo vệ cô, cho cô hạnh phúc nữa rồi.
Lúc đến thăm Chu Hiểu Tinh, Cố Mạc Hàn đem theo một giỏ hoa quả mà cô ta thích ăn.
Không những thế, anh còn mặc lên mình một bộ vest đã lâu không mặc, áo sơ mi trắng cộng với áo khoác đen, đeo thêm cà vạt sọc, tất cả đều vô cùng vừa vặn.
Tay anh ôm một bó hoa hồng lớn, vừa tròn 99 bông hoa.
Trong túi quần tây của anh là một hộp nhẫn bằng nhung màu đỏ, bên trong là một chiếc nhẫn đang nằm yên lặng trong đó.
Đúng vậy, anh đã chuẩn bị xong tất cả mọi thứ.
Nhưng, khi hai chân dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443919/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.