Cố Mạc Hàn nhẹ nhàng nâng mặt cô lên, sau đó anh nhanh chóng gật đầu đáp ứng cô.
“Được, anh đồng ý!”
Một nụ cười xuất hiện trên khóe miệng Nam Khuê.
Nụ cười ấy tuy có chút nhợt nhạt và yếu ớt nhưng lại mềm mại đến lạ thường.
Cuối cùng, cô vươn tay nắm lấy cánh tay của Cố Mạc Hàn: “Ông xã, em buồn ngủ quá, em muốn anh ngủ cùng em.”
Cố Mạc Hàn cười khổ nhìn cô: “Em ngủ một mình không được à?”
“Không được.”
Nam Khuê trực tiếp cự tuyệt.
Sau đó, lại bá đạo ôm lấy eo anh, nũng nịu nói: “Em không muốn, cả người em lạnh lắm, còn chóng mặt nhức đầu nữa, em muốn anh phải chăm sóc cho em.”
“Được rồi, vậy em mau nằm xuống nhắm mắt lại đi.”
Nói xong, Cố Mạc Hàn cũng cởi áo khoác của mình.
Sau đó, anh nhấc chăn bông lên và ngồi lên giường.
Nam Khuê ôm chặt lấy anh, ngửi mùi hương quen thuộc trên người anh, cô mãn nguyện nhắm mắt lại.
Đêm đó, Cố Mạc Hàn không ngủ được.
Từ đầu đến cuối anh chỉ hơi nằm trên giường, còn Nam Khuê thì đang nằm trong vòng tay của anh.
Mặc dù đang ngủ, nhưng tình trạng của cô rất tệ, nhiệt độ trên người không ngừng lên xuống thất thường.
Lúc thì nóng đến dọa người, lúc thì lạnh đến phát run.
Cố Mạc Hàn đã giúp cô hạ nhiệt.
Làm được một nửa, anh liền gọi Trần Tranh vào phòng.
“Thuốc hôm qua anh mua không thể uống được sao?”
“Bác sĩ khuyên nếu tình trạng không quá mức nghiêm trọng thì không nên uống thuốc để tránh ảnh hưởng đến thai nhi. Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443901/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.