Nam Khuê ngủ thiếp đi.
Đêm đó, cô đã ngủ ngon đến lạ thường.
Lúc tỉnh dậy vào sáng hôm sau, Trần Tranh ở dưới lầu gọi cô: “Thiếu phu nhân, cô muốn ăn cái gì, tôi đi mua đồ ăn sáng cho cô.”
“Không cần phải rắc rối như vậy, chỉ cần uống chút sữa đậu nành và bánh bao là được rồi.”
“Được, tôi biết rồi.”
Trong bữa ăn, Trần Tranh hỏi: “Thiếu phu nhân, vết thương ở chân cô thế nào rồi?”
Nếu anh ta không nhắc đến, Nam Khuê cũng quên béng mất vết thương của mình.
Ngay khi anh ta nói vậy, Nam Khuê lập tức thử cử động chân mình.
Sau đó cô liền nói: “Đã đỡ hơn nhiều rồi, gần như không còn đau nữa.”
“Vậy thì tốt.” Trần Tranh gật đầu, rồi cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Đúng rồi, tôi nhờ anh kiểm tra mọi thông tin của Cố Mạc Hàn, anh đã kiểm tra chưa?”
“Tôi đã kiểm tra ra rồi, sau khi ăn xong tôi sẽ đưa tất cả cho cô.”
Ăn xong, Nam Khuê lật xem tài liệu trên tay.
Quả nhiên cô đã đoán trúng, Kiến Thành thật sự đã rơi xuống đây sau vụ tai nạn máy bay, và anh ấy đã được gia đình Chu Hiểu Tinh cứu giúp.
Không chỉ vậy, họ còn thêu dệt nên một lời nói dối gần như hoàn hảo, không chút kẽ hở nào dành cho Kiến Thành.
Một cái tên mới dành cho anh;
Hay một thân phận hoàn toàn mới.
Họ muốn xóa sạch hoàn toàn dấu vết quá khứ của anh và thay đổi hoàn toàn cuộc đời của anh.
Tuy nhiên, cô sẽ không bao giờ cho phép điều đó xảy ra.
Sau khi đọc xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443886/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.