Người mở lời đầu tiên là cha chồng cô: “Trước mắt đừng nói cho chị dâu con biết chuyện của Kiến Thành, nếu như nó biết thì sẽ suy sụp mất.”
“Thư Nhi vừa mới bị tại nạn, Khuê Khuê đã phải bận tới bận lui cả một ngày rồi, bây giờ đứa con trong bụng còn có dấu hiệu bị sảy nữa, nếu như biết chuyện của Kiến Thành, cha thật sự sợ rằng con bé sẽ không chịu nổi mất.”
Lâm Tư Vũ và Phong Hàng đồng thanh gật đầu: “Cha, chúng con biết rồi ạ, cha yên tâm.”
“Tư Vũ mấy ngày này nếu như có thời gian thì hãy đến thăm chị dâu con nhé.”
“Dạ.”
Lúc này, Đông Họa đã nghe xong điện thoại quay lại. .
||||| Truyện đề cử: Chứng Bệnh |||||
Trở về phòng bệnh, cô ấy mới phát hiện là Nam Khuê đang khóc.
“Sao lại khóc vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?” Đông Hạ quan tâm hỏi.
Nam Khuê giơ tay ra lau nước mắt, đồng thời nói: “Tiễn Nam nói đúng, nếu như mình không mạnh mẽ thì sẽ không có ai có thể thay mình mạnh mẽ được cả.”
“Cậu biết không? Thật ra cha chồng tớ sớm đã biết chuyện của Kiến Thành rồi, bọn mình đều biết cả, nhưng cả hai bên đều vì sức khỏe của đối phương mà giấu đi chuyện này.”
“Hôm nay mình vô cùng cảm động, thế nên mình lại càng phải phấn chấn hơn.”
“Cố lên Khuê Khuê, mình tin cậu nhất định sẽ làm được.”
Năm giờ chiều, Nam Khuê vừa mới mơ mơ màng màng tỉnh dậy.
Đột nhiên cô nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc đang truyền đến từ ngoài hành lang.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443848/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.