Trong phòng tắm của khách sạn, tiếng nước chảy ào ào. 
“Ông xã, em tắm xong rồi, anh mau vào tắm đi!” 
Nam Khuê tưởng anh đang ở phòng khách nên cũng không nghĩ nhiều, vừa đẩy cửa vừa gọi anh đi tắm. 
Sau khi tắm xong, Nam Khuê thay một bộ đồ ngủ ngắn màu trắng tinh. 
Mặc dù chỉ là kiểu áo mang phong cách rất đơn giản nhưng vì cô có nước da trắng ngần, khung xương nhỏ nên khi mặc lên trông cô càng toát thêm vẻ lanh lợi đáng yêu. 
Nhất là khi đứng dưới ánh đèn khách sạn càng trở nên vừa thuần khiết vừa khiến đàn ông có ham muốn dục vọng. 
Bởi vì cô vừa tắm xong nên giọng nói của cô rất mềm mại và nũng nịu. 
Dáng người kiều diễm như hoa sen mới nở. 
Lục Kiến Thành đang đứng ngoài ban công, đối diện với cảnh đêm đẹp đẽ nghe điện thoại. 
Nghe thấy giọng nói của Nam Khuê, anh lập tức quay đầu nhìn lại. 
Ngay trong khoảnh khắc đó, chỉ từ ánh nhìn đầu tiên, anh đã hoàn toàn ngã gục. 
“Cứ làm vậy đi, tôi cúp máy đây!” 
Nói xong, chưa kịp đợi bên kia trả lời, anh cứ thế cắt đứt cuộc gọi. 
Khoảnh khắc tiếp theo, anh nhanh chóng đi đến trước mặt Nam Khuê, thuần thục ôm lấy cô vào lòng, vùi đầu vào cổ cô, trong lòng tràn đầy mãn nguyện nói: “Người em thơm quá!” 
“Công ty có việc gấp gì sao?” Nam Khuê nhìn vẻ mặt mệt mỏi của anh, đau lòng hỏi. 
“Tại sao lại hỏi như vậy?” 
“Lần này trở lại, hầu như ngày nào anh cũng phải tăng ca, ngay cả cuối tuần cũng rất ít khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443827/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.