🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Mẹ, con là Nam Khuê!”

Xúc động kêu lên, Nam Khuê đã bước nhanh tới trước, ôm lấy Vân Thư.

Vân Thư xúc động đến mức chỉ có thể đưa tay vỗ liên tục vào lưng Nam Khuê, đôi mắt đẫm lệ, gần như không thốt ra được câu nào.

Nam Khuê?

Con dâu của bà chưa chết.

Tốt quá.

Vậy thì sau này, con bé và Kiến Thành cuối cùng có thể ở bên nhau hạnh phúc đến già.

Ngoại trừ xúc động, vui mừng và nụ cười thì đã không có bất cứ từ ngữ nào có thể diễn tả được niềm vui trong lòng Vân Thư.

“Mẹ, con chưa chết, con xin lỗi vì đã giấu mẹ lâu đến vậy!” Nam Khuê ôm bà, đầy áy náy nói.

Cổ họng nghẹn ngào.

Cố gắng kiềm chế tâm trạng kích động, lúc này Vân Thư mới lên tiếng: “Con ngoan, mọi chuyện đều đã qua rồi, những thứ này đều không còn quan trọng nữa, quan trọng nhất là con vẫn còn sống, đã trở về bên cạnh Kiến Thành.”

“Con trở về rồi thì mẹ yên tâm, mẹ không cần phải lo lắng cho Kiến Thành nữa.”

“Thật tốt, thật tốt! Con không cần nói gì cả, đây là món quà sinh nhật tuyệt vời nhất mẹ nhận được trong sinh nhật sáu mươi tuổi của mình.”

Vân Thư vui mừng lau nước mắt.

Mặc dù trên hai má đầy nước mắt, nhưng trên khuôn mặt bà đều là nụ cười.

Cả người vô cùng vui vẻ.

Nam Khuê buông Vân Thư ra, Lục Kiến Thành cầm khăn lụa đi tới, nhẹ nhàng lau nước mắt cho bà: “Ở trong lòng con mẹ luôn là một nữ chiến binh mạnh mẽ, dũng cảm, xinh đẹp vô song,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443796/chuong-439.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.