Lục Kiến Thành lập tức chờ mong nhìn về phía cậu: “Ồ, Niệm Khanh định nói với cha bí mật gì vậy?”
Không chỉ có thế, trong lòng của anh còn rất vui vẻ.
Trẻ con đa phần đều rất đơn thuần, Niệm Khanh bằng lòng chủ động chia sẻ những bí mật của mình với anh, điều này cho thấy cậu rất thích và tin tưởng người cha này.
Được con trai yêu thích và tin tưởng, trong lòng anh sao có thể không vui, quả thực giống như ăn mật vậy.
“Niệm Khanh có thể nói với cha, nhưng cha phải hứa với con, không được nói cho mẹ nhé!”
“Được, cha nhất định sẽ tuân thủ lời hứa.”
Tiểu Niệm Khanh nhẹ gật đầu, sau đó ghé miệng vào bên tai Lục Kiến Thành: “Cha, con nói cho cha một bí mật, thực ra con rất sợ bị lấy máu.”
Căn cứ vào biểu hiện vừa rồi của cậu, Lục Kiến Thành đã đoán được.
Chỉ không ngờ, thằng bé lại thành thật nói cho anh biết.
Trong lòng nhất thời dâng trào ý nóng, không biết nên biểu đạt tâm tình của mình thế nào, vì vậy Lục Kiến Thành chỉ có thể hôn cậu một cái.
Tiểu Niệm Khanh bỗng có chút xấu hổ, nói: ” y da, cha ơi thật xấu hổ, ở đây có rất nhiều người!”
Tiểu Tư Mặc lại nói: “Cha ơi, con không sợ, cha hôn con đi!”
Lục Kiến Thành lập tức giang cánh tay khác ra, ôm Tiểu Tư Mặc vào trong lòng, đồng thời dùng sức hôn cậu một cái.
Tiểu Tư Mặc vô cùng vui vẻ, một mặt sùng bái nhìn cha mình.
Lục Kiến Thành cũng cưng chiều nhìn hai đứa trẻ trong lòng mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443790/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.