Lục Kiến Thành lập tức nghe điện thoại, giọng run run, sốt ruột hỏi: “Tìm thấy chưa?”
“Tổng giám đốc Lục, tìm thấy thiếu phu nhân rồi.”
Nghe thấy vậy, Lục Kiến Thành thở phào nhẹ nhõm.
Tuy nhiên, ngay sau đó, giọng nói của Lâm Tiêu lại vang lên: “Nhưng tình trạng của thiếu phu nhân không tốt lắm, bị chảy rất nhiều máu, có thể sẽ bị sinh non.”
“Gửi vị trí cho tôi, tôi sẽ đến ngay.”
Cúp điện thoại, Lục Kiến Thành lập tức chạy ra ngoài như điên.
Nhưng khi anh bước chân đến gần cửa, chuẩn bị đi, thì đột nhiên, giọng nói của Phương Thanh Liên từ phía sau vang lên: “Kiến Thành, nếu anh dám tiến thêm một bước nữa, em đảm bảo, kiếp này anh sẽ không bao giờ có cơ hội gặp lại Nam Khuê nữa.”
“Cô nhầm rồi, tôi đã tìm thấy cô ấy.”
Nói xong, Lục Kiến Thành tiếp tục đi ra ngoài.
“Hả… Vậy sao?”
Giọng nói của Phương Thanh Liên vừa rơi xuống.
Đột nhiên, một tiếng nổ lớn, chiếc đèn chùm trên trần nhà rơi xuống đất.
Là âm thanh của tiếng súng.
Lục Kiến Thành chậm rãi quay đầu lại, Phương Thanh Liên đang cầm một khẩu súng, nòng súng hướng vào tim anh.
Tay của Phương Thanh Liên đặt trên cò súng, ánh mắt lạnh lùng kiên quyết: “Lục Kiến Thành, em ra lệnh cho anh không được phép đi, nếu không, em sẽ giết anh.”
“Khuê Khuê sinh non, cho dù hôm nay có chuyện gì xảy ra, tôi cũng phải đến chỗ cô ấy, Phương Thanh Liên, cô không thể ngăn cản được tôi đâu.”
Lục Kiến Thành quay người tiếp tục đi.
Phương Thanh Liên nhìn theo bóng lưng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443743/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.