Thấy Lâm Duy Đống đã lay động, Lục Kiến Thành lập tức tranh thủ thời cơ.
“Không chỉ vậy, cháu còn có thể cam đoan với Lâm lão gia, từ nay về sau, cháu sẽ đối xử với Tư Vũ như một người anh, nhà họ Lục cũng sẽ như nhà mẹ đẻ của cô ấy.”
“Cháu biết, từ khi chú và dì ra đi, Tư Vũ vẫn rất nhớ bọn họ, mấy năm nay, cô ấy vẫn luôn lớn lên ở nước ngoài, trong nước không có nhiều người quen, nhưng cô ấy và mẹ cháu rất hợp nhau.”
“Chỉ cần ông đồng ý, mẹ cháu đã ngỏ ý muốn nhận cô ấy làm con nuôi, cô ấy cũng sẽ trở thành một phần của nhà họ Lục chúng ta.”
“Sự thật vạn biến, thay vì ép cháu cưới Tư Vũ, khiến cháu cả đời phải hận cô ấy, không bằng để nhà họ Lục trở thành chỗ dựa sau này của cô ấy, Lâm lão gia là người thông minh, tin rằng ông nhất định sẽ đưa ra lựa chọn đúng đắn.”
Những lời này, như thể đánh tan sự kiên trì cuối cùng của Lâm Duy Đống.
Không thể không nói, những lời của Lục Kiến Thành, từng chữ từng chữ, đều đập thẳng vào trái tim ông.
Đều nói trúng tiếng lòng của ông rồi.
Đôi khi, một nhà mẹ đẻ vững chắc, còn đáng tin cậy hơn cả nhà chồng.
Đạo lý này, Lâm Duy Đống làm sao mà không biết.
Nói xong tất cả, Lục Kiến Thành liền đứng dậy cáo biệt.
Sau đó, anh vừa đi được vài bước, giọng nói của Lâm Duy Đống từ phía sau truyền đến: “Chờ một chút.”
Lục Kiến Thành xoay người lại.
Sau đó, anh liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443717/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.