Vừa dứt lời, ngón trỏ của Lục Kiến Thành đặt nhẹ lên môi Nam Khuê: “Suỵt.” 
“Nếu em không muốn nói, anh cũng sẽ không cưỡng ép em phải nói.” 
“Nếu em muốn nói thì đợi chúng ta về nhà, làm xong hết mọi chuyện rồi nói được không?” 
“Được.” Nam Khuê gật đầu. 
Khi về đến nhà, Nam Khuê định vào phòng tắm để tắm nhưng Lục Kiến Thành đã kéo cô lại. 
“Em cứ ngồi trên sô pha trước đi, để anh đi chuẩn bị nước xong sẽ gọi em.” 
“Được.” 
Cô ngoan ngoãn gật đầu, sau đó ngồi trên sô pha nhìn anh bận trước bận sau. 
Năm phút sau, Nam Khuê bước vào phòng tắm. 
Nhiệt độ bên trong phòng tắm đã tăng lên, nước tắm cũng được chuẩn bị xong, ngay cả quần áo của cô cũng đã được gấp gọn gàng, chỉnh tề, đang đặt ở bên trong. 
Anh thực sự rất chu đáo, đã chuẩn bị hết tất cả mọi thứ. 
Trong phòng tắm, thật ấm áp. 
Nam Khuê đứng dưới vòi sen và để nước ấm phả lên người cô, nhưng dù vậy, cô vẫn cảm thấy cơ thể mình quá lạnh. 
Lạnh đến mức cô rùng mình. 
Nó khiến cơ thể cô không ngừng run rẩy. 
Nhắm mắt lại, cô nghiêng đầu để nước ấm xả điên cuồng lên mặt mình. 
Nghĩ đến những cảnh đó, cô liền vươn tay lấy rất nhiều sữa tắm xoa hết lên người mình, cứ hết lần này đến lần khác, như muốn điên cuồng xóa sạch. 
Cô không nhớ rõ mình đã tắm bao lâu, cũng không nhớ rõ mình đã tắm bao nhiêu lần. 
Cô chỉ thấy da của mình bị cọ đến đau rát. 
Nhưng dù vậy, cô vẫn cảm thấy tắm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443667/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.