🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đến một căn phòng, Lục Kiến Thành buông Nam Khuê xuống. Đến tận lúc này mới phát hiện khoé mắt cô ửng đỏ lên, mí mắt cũng hơi sưng đỏ.

“Vừa khóc trong lòng anh sao?” Lục Kiến Thành ôm lấy mặt cô, dịu dàng hỏi.

Nam Khuê rủ mắt xuống không trả lời.

Tuy hiểu cho Chu Phượng Kiều thế nhưng những lời đó đối với cô vẫn có chút tổn thương. Vốn dĩ cô muốn giả làm bạn gái giúp Tiễn Nam, lại không ngờ lại dẫn tới tình hình tồi tệ như thế này.

Thấy Nam Khuê không nói gì, Lục Kiến Thành biết tâm trạng cô đang không vui. Anh đưa tay nhẹ nhàng bẹo má cô, giọng nói dịu dàng: “Muốn khóc thì khóc đi, cho em mượn cái ôm của anh.”

Bởi vì câu này, trong nháy mắt Nam Khuê không nhịn được nữa. Cô gục đầu vào lòng Lục Kiến Thành, vòng tay ôm lấy vòng eo mạnh mẽ của anh, thấp giọng nức nở.

Tiếng khóc của cô rất nhẹ, rất nhỏ, nghe giống như một con mèo nhỏ vậy.

Đặc biệt là âm thanh ‘hức hức’ nhè nhẹ đó, Lục Kiến Thành nghe càng cảm thấy đau lòng.

Cả trái tim như bị bóp nghẹt vậy.

Chẳng mấy chốc, phần áo trước ngực anh đều bị thấm ướt đẫm, trên đó đều là nước mắt của cô, vừa ấm vừa nóng.

Chỉ có điều Nam Khuê cũng không khóc quá lâu, chỉ nhẹ nhàng trút ra một lúc rồi thôi.

Mấy phút sau, cô ngẩng đầu giương đôi mắt ngấn lệ lên nhìn Lục Kiến Thành. Ngay lập tức, ánh mắt co trơi trên phần áo bị ướt trước ngực của anh: “Em xin lỗi, làm ướt hết áo anh mất

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443654/chuong-297.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.