Lục Kiến Thành lập tức ngẩng đầu lên, đưa tay sờ sờ râu của mình.
Sau đó nhìn về phía Nam Khuê: “Đâm có đau không?”
Lúc nói chuyện, tay anh đang dừng trên gương mặt mềm mại của Nam Khuê, nhẹ nhàng vuốt ve.
Ngón tay anh ấm áp có lực giống như lông vũ, Nam Khuê ngay lập tức cảm thấy trái tim cô rối bời.
“Có chút.” Cô trả lời trung thực.
“Bây giờ thì sao? Còn đau không?”
“Tốt hơn nhiều rồi.”
Thế nhưng, Lục Kiến Thành không đứng dậy, vẫn đè lên người cô.
Trong đầu Nam Khuê rất rối loạn, giờ phút này, cô căn bản không biết mình muốn nói gì.
Đột nhiên, Lục Kiến Thành chống lên người cô, cánh tay lại duỗi về phía trước, sau đó dùng sức kéo một cái.
Chợt, anh cầm lấy bộ đồ ngủ, lập tức từ trên người Nam Khuê đứng lên.
Đồng thời giải thích: “Bộ đồ ngủ anh để ở phía trong, lấy để lúc tắm rửa xong mặc.”
“Ừm.”
Nam Khuê gật đầu, cực kỳ xấu hổ.
Thì ra, đều là cô hiểu lầm.
Rất nhanh, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước ào ào.
Một lát sau, Lục Kiến Thành tắm rửa xong mặc đồ ngủ đi ra.
Sau khi ôm hai cái chăn ra khỏi tủ, anh bắt đầu trải lên sàn.
Nam Khuê thấy thế, lập tức từ trên giường đứng lên: “Tôi giúp anh.”
“Ừm.”
Hai người cùng nhau, rất nhanh đã trải xong.
Đúng lúc này, Lục Kiến Thành một tay vòng qua cô, tư thế đó gần như ôm cả người cô vào lòng.
Hơi thở của anh càng gắt gao quấn lấy cô.
Nam Khuê đang muốn mở miệng, ngay sau đó, trong tay anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443631/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.