Phương Thanh Liên nhanh chóng lấy điện thoại gọi điện cho Lục Kiến Thành.
Nhìn thấy tên trên màn hình, Lục Kiến Thành trực tiếp kéo vào danh sách đen.
Lúc cô ta gọi lên đã chuyển thành thuê bao.
Xe lăn điên cuồng lao về phía trước, lao thẳng về dốc đứng.
Tim Phương Thanh Liên như nhảy ra ngoài, cô ta điên cuồng hét chói tai.
Bên dưới chính là dốc núi, thấy sắp lao xuống, cô ta không còn cách nào khác, chỉ có thể cắn môi dồn sức toàn thân để nhảy xuống từ xe lăn.
Xe lăn nhanh chóng lao xuống dốc núi, lập tức không thấy bóng dáng chiếc xe đâu.
Phương Thanh Liên khó khăn quỳ trên mặt đất, há mồm thở từng hơi to.
May mà cô ta nhảy xuống, nếu không chắc chắn thịt nát xương tan.
Cô ta cầm lấy di động, nhanh chóng gọi điện thoại cho Lục Nhu: “Alo, Nhu Nhu, chị đã về nước, bây giờ chị đang gặp khó khăn, em qua đây giúp chị chút đi.”
Lục Nhu vừa nghe xong đã đứng bật dậy: “Được, chị Thanh Liên, chị gửi định vị cho em, em lập tức đi tìm chị.”
“Được.”
Lúc Lục Nhu đến nơi, Phương Thanh Liên gần như chỉ còn chút hơi tàn.
Cô ta quỳ rạp trên mặt đất, vẻ mặt bực tức, khó khăn lắm mới giữ được chút sức lực.
“Chị Thanh Liên, chị sao vậy? Sao chị lại ở chỗ này?”
“Ai khiến chị bị thương thành thế này?”
Lục Nhu vội vàng đưa cô ta lên xe.
Vừa lên xe, Phương Thanh Liên đã nói địa chỉ: “Mau mang chị đến bệnh viện, nói giáo sư Trương kiểm tra chân của chị xem có bị ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443613/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.