Lúc Nam Khuê lên xe, Lục Kiến Thành đang nhìn máy tính.
Anh ngồi ghế sau, hai chân thon dài vắt chéo, hai cúc trên cùng của áo somi trắng được mở ra để lộ xương quai xanh gợi cảm.
Từ góc độ của Nam Khuê nhìn sang vô cùng đẹp.
Khó trách mọi người nói người đàn ông đẹp trai nhất khi chăm chỉ làm việc, đúng là không sai chút nào.
Bây giờ Lục Kiến Thành đẹp trai đến muốn bùng nổ.
Rất đẹp rất đẹp trai.
Nam Khuê nhìn một lúc, đột nhiên có chút rung động, không nhịn được mà muốn hôn anh một cái.
Cô nghĩ rồi cũng làm như vậy, cô di chuyển nhẹ nhàng như mèo nhỏ, từ từ tiến đến chỗ anh.
Một tay cô chống cằm, nghiêng đầu là có thể nhìn thấy sườn mặt của Lục Kiến Thành, đường cong rõ ràng, cứng rắn mạnh mẽ, đúng là một tác phẩm tuyệt vời của thượng đế.
Đẹp như được chạm khắc vậy, cô không hôn thì đúng là đáng tiếc.
Nam Khuê nhìn một lúc lâu, cuối cùng ánh mắt nhìn lên đôi môi mỏng của ai đó.
Đúng lúc này Lục Kiến Thành nhìn sang, môi mỏng hơi mở: “Lên xe rồi sao lại yên lặng thế? Cũng không gọi anh.”
“Ừm, bây giờ đang có một chuyện rất quan trọng.” Nam Khuê nói.
Lục Kiến Thành trầm thấp cười gợi cảm: “Em đang làm chuyện gì mà thần bí vậy?”
“Ừm, chính là…”
Nam Khuê nói một nửa, đột nhiên cảm thấy bây giờ là một cơ hội tuyệt vời, cô từ từ nhắm hai mắt, lấy hết dũng khí, nhẹ nghiêng người về phía trước, đôi môi mềm mại đầy đặn hướng về phía Lục Kiến Thành.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443547/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.