Đúng là chồng, chẳng qua không phải mới kết hôn, mà là sắp ly hôn, cho nên mới có vẻ khách sáo và xa lạ như vậy.
Lúc này, thuyền của ông cụ chạy nhanh hơn.
Trước mặt thổi tới một cơn gió nhẹ rất sảng khoái, vẫn như trước kèm theo hương hoa thoang thoảng.
Một nhịp điệu quen thuộc vang lên từ bên sông, và âm điệu nhẹ nhàng từ từ vang lên, ngay lập tức gợn sóng.
Sắc trời ngày trước chầm chậm trôi
Xe, ngựa, thư từ đều chậm
Cả một đời chỉ đủ yêu một người
Ổ khóa ngày trước cũng rất đẹp
Chìa khóa được đúc thật tinh xảo
Em khoá lại rồi, người ta sẽ hiểu thôi mà
Một bài hát đầy tình yêu và nhẹ nhàng.
Nếu như không phải cố gắng kiềm chế, thì Nam Khuê đã khóc đầy mặt rồi.
Xúc động.
Cô thực sự rất xúc động.
Đặc biệt là sau khi biết được câu chuyện tình yêu giữa ông bà, cô càng cảm nhận sâu sắc hơn về bài hát.
Nếu có cỗ máy thời gian, cô cũng muốn trở lại thời đại đó.
Cả một đời chỉ yêu một người, đây là một lời thề đẹp biết bao.
Bao nhiêu cái đẹp của vàng bạc trang sức, biệt thự tiền bạc cũng không sánh được.
Đây là, dáng vẻ đẹp nhất của tình yêu!
Đáng tiếc, cả đời này của cô không có cơ hội rồi.
Chiếc thuyền nhỏ đi được một lúc, đột nhiên, truyền đến một mùi hoa nồng nặc, Nam Khuê tò mò hỏi: “Ông ơi, sao lại thơm như vậy?”
“Ha ha, cô gái, nhắm mắt lại, hai phút sau cháu sẽ biết, nghe ông già này, chút nữa nhất định có điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443492/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.