Nhìn người đàn ông trước mặt, Nam Khuê hoàn toàn ngẩn người.
Rõ ràng chỉ không gặp một ngày mà thôi, không hiểu sao cô lại có cảm giác như đã chưa gặp anh cả một thế kỉ vậy.
Quá ngoài ý muốn, cho nên cô đột nhiên không nhớ đến chuyện rút tay ra khỏi tay Chu Tiễn Nam.
Mãi cho đến khi Lục Kiến Thành lại gần kéo tay cô từ tay Chu Tiễn Nam ra đặt vào tay mình, đồng thời bá đạo ôm thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của cô vào ngực, lúc này Nam Khuê mới tìm lại được suy nghĩ của mình.
“Sao anh lại ở đây?” Cô nhìn người đàn ông trước mặt, không biết bây giờ cảm xúc của mình là gì.
Lúc cô cần anh nhất, anh không đến.
Mà trong lúc dễ hiểu lầm nhất thì anh lại đến.
Thời gian đến cũng thật đúng.
Nam Khuê lấy tay mình ra, đồng thời yên lặng đẩy Lục Kiến Thành ra.
Hành động này khiến Lục Kiến Thành vô cùng không vui.
Khuôn mặt anh trầm xuống, sắc mặt đen đến mức có thể nhỏ ra cả mực.
Nam Khuê kéo dài khoảng cách với anh, thậm chí còn làm hành động phân rõ giới hạn với anh khiến anh cảm thấy vô cùng khó chịu.
Nhất là khi nhìn thấy áo khoác trên người Nam Khuê, Lục Kiến Thành đưa tay giật mạnh xuống.
Động tác đó còn có chút mạnh bạo, hoàn toàn không có chút dịu dàng nào của ngày xưa.
Sau đó anh trực tiếp đưa áo cho Chu Tiễn Nam: “Cảm ơn, nhưng vợ tôi không cần mặc áo của người đàn ông khác.”
Lục Kiến Thành nói xong cởi áo mình ra mặc cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443430/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.