Nói thì nói, ai sợ ai?
Lúc này Nam Khuê cũng trực tiếp cứng rắn đến cùng.
“Lục Kiến Thành, dựa vào cái gì mà chỉ có anh được đi tìm Phương Thanh Liên còn tôi thì không thể đi tìm những người khác?”
“Hôn nhân vốn là một mối kinh doanh đôi bên, đôi bên cùng cố gắng, anh có thể đi tìm mối tình đầu của anh còn tôi thì nhất định phải một lòng không đổi với anh, luôn luôn không rời, không cho phép làm trái ý anh, đúng không?”
Sau khi Nam Khuê mạnh mẽ nói xong thì ngẩng đầu lên, phát hiện sắc mặt Lục Kiến Thành đã tái xanh lại, toàn thân phát ra hơi thở lạnh lẽo kinh người.
Ánh mắt kia càng sắc bén hơn, lạnh đến mức không còn chút nhiệt độ nào, anh nhìn cô chằm chằm, giống như muốn nhìn thấu cô vậy.
Ở chung lâu như vậy, cô chưa từng thấy anh như thế này bao giờ.
Không thể không nói, Nam Khuê có chút sợ hãi.
Cô cảm thấy hình như mình mới nhổ lông trên đầu cọp vậy.
Không khí dường như dừng lại.
Nam Khuê tiến lên một bước nắm lấy tay nắm cửa, muốn ra khỏi đây.
Đột nhiên Lục Kiến Thành nắm lấy tay cô, lòng bàn tay anh rất nóng, nhiệt độ vô cùng cao.
Lời nói ra lại càng nóng hơn: “Không cho phép em đi.”
“Dựa vào cái gì, Lục Kiến Thành, anh dựa vào cái gì mà hạn chế sự tự do của tôi?”
“Dựa vào việc anh là chồng em, là chồng trên pháp luật của em.”
Nam Khuê cười lạnh nhìn anh: “Anh giống chồng tôi ở chỗ nào?”
Lục Kiến Thành cũng tức giận đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443419/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.