Nóng?
Câu trả lời này lập tức khiến Nam Khuê cảm thấy quái lạ.
Thời tiết thế này, buổi tối chắc khoảng 20 độ, làm sao có thể thấy “nóng” được.
Nhưng chợt nghĩ đến ban ngày anh uống nhiều rượu như vậy, Nam Khuê lập tức hiểu ra: “Anh uống nhiều rượu, chắc là do ảnh hưởng của rượu, nhanh đi tắm đi, tắm xong sẽ dễ chịu hơn.”
Lục Kiến Thành nghĩ cũng phải, nói cũng có lý.
Anh khẽ gật đầu: “Em lấy giúp tôi đồ ngủ nhé.”
Nam Khuê: “…”
Cô đỏ mặt từ chối: “Đồ của anh thì tự anh đi lấy đi.”
“Em mà không lấy, thì tắm xong tôi cứ để thế mà ra ngoài đấy!” Lục Kiến Thành nói.
Nam Khuê nhìn Lục Kiến Thành một cái, sau đó lặng lẽ quay người đi tìm đồ ngủ giúp anh.
Nhưng mà, sao trước đây cô lại không phát hiện ra người nào đó còn có một mặt vô lại như vậy nhỉ?
Tìm xong đồ ngủ, Nam Khuê ném cho anh.
Ai mà biết được người ta lại được voi đòi tiên.
Lục Kiến Thành trực tiếp đứng dậy, sau đó dang hai tay, giống như một vị vua đứng trước mặt Nam Khuê: “Cởi đồ cho anh nữa.”
Đây là coi cô thành người hầu sao?
“Lục Kiến Thành, thế này không giống anh chút nào, từ khi nào anh lại trở nên lười biếng như vậy chứ hả?”
Anh cũng không phản bác, híp mắt gật đầu nói: “Umm, anh cũng cảm thấy không giống mình, cho nên em có giúp tôi không, nếu em không giúp, vậy tôi sẽ vào tắm mà không cầm theo đồ ngủ, lát sau vẫn sẽ cứ thế ra ngoài.”
Vô lại.
Cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443382/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.