Chương 1713
Nam Khuê sờ đầu hai cậu và nghiêm túc giải thích: “Đúng vậy, bởi vì một vài nguyên nhân, nên mẹ và ông ngoại đã xa cách nhau hơn 20 năm. Bây giờ cuối cùng mẹ cũng được đoàn tụ với ông rồi, mẹ rất vui, ông ngoại cũng rất vui, vậy còn các con thì sao?”
Hai đứa nhỏ nghiêng đầu suy nghĩ.
Tư Mặc đột nhiên nói: “Mẹ ơi, con rất vui, nhưng điều khiến con càng vui hơn, đó chính là về sau mẹ cũng sẽ có cha của mình rồi.”
Niệm Khanh nhìn Cố Ngôn Bân: “Ông sẽ đối xử tốt với mẹ chứ ạ?”
“Đương nhiên rồi.” Ông ấy gật đầu.
“Vậy ông sẽ đối xử tốt với em gái chứ ạ?”
“Ông sẽ đối xử với mẹ và em gái của các cháu thật tốt. Sau này, các cháu đều sẽ là người quan trọng nhất đối với ông ngoại, ông ngoại sẽ dốc lòng bảo vệ các cháu.”
Lúc này, Tư Mặc và Niệm Khanh mới cùng chạy tới ôm lấy Cố Ngôn Bân.
Nhìn hai đứa nhóc trong lòng, Cố Ngôn Bân cảm thấy vô cùng mãn nguyện.
“Thu Thu, em có nhìn thấy không? Anh đã tìm được con gái của chúng ta rồi.”
“Nếu em ở trên trời trông thấy cảnh tượng này, chắc chắn sẽ rất vui, em yên tâm, anh nhất định sẽ chăm sóc bọn họ thật tốt.”
Tối hôm đó, Cố Ngôn Bân đã ở lại ăn cơm cùng bọn họ.
Trước bữa tối, đột nhiên có người gửi một xấp tài liệu đến.
“Tổng giám đốc Cố, đây là thứ ngài cần.”
“Được, vất vả rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/4002878/chuong-1713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.