Chương 1710
Hít thở một hơi thật sâu, Nam Khuê mới có thể kìm nén được những cảm xúc đang xáo trộn trong lòng, cô cẩn thận hỏi lại: “Bác Cố, bác có phải có nhầm lẫn gì không?”
Cố Ngôn Bân khẳng định chắc nịch: “Không đâu.”
“Khuê Khuê, cha chính là cha của con, tên thật của cha là Chu Phong, chính là người mà con luôn tìm kiếm.”
Khi ông ấy nói ra những câu này, Nam Khuê toàn thân như hóa đá, giống như tượng điêu khắc đứng bất động ở đó.
Trong đầu hoàn toàn không thể suy nghĩ điều gì.
Thậm chí ngay cả ngón tay của cô cũng cứng đờ lại.
Một lúc sau, hít một hơi thật sâu, mở mắt ra, khi nhìn thấy Cố Ngôn Bân vẫn đứng trước mặt mình, Nam Khuê mới lại lên tiếng: “Lời bác vừa nói, có thể nói lại một lần nữa không?”
“Cha là Chu Phong, là cha của con!”
Nói rồi, như để chứng minh điều gì đó, Cố Ngôn Bân liền lấy điện thoại ra, mở bức ảnh ông và Nam Thu Ngữ chụp chung với nhau ra, sau đó giải thích: “Người trong ảnh chính là cha.”
“Nhưng sau vụ nổ đó, mặt cha đã bị biến dạng, trở thành hình dạng như thế này.”
“Quả thực là thay đổi rất nhiều, nhưng cha chính là cha của con!”
Sau khi nói hết tất cả những điều này, Cố Ngôn Bân đã rơi nước mắt.
Ông ấy rơi nước mắt, vẻ mặt vô cùng xúc động.
Những giọt nước mắt của Nam Khuê cũng đã rơi xuống.
Trong phút chốc, cả hai người đều bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/4002875/chuong-1710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.