Chương 1669
“Xém tí nữa là quên mất một đứa. Bà xã, em coi này, con gái anh đang kháng nghị đấy. Con đang muốn nói với em đợi khi con ra đời sẽ chăm sóc cho mẹ nó đấy.”
“Cho nên bà xã à, chúng ta không khóc nữa nhé.”
Sau khi em bé trong bụng và anh tiếp xúc với nhau, Nam Khuê lại càng khóc dữ hơn, đem hết những bi thương trong lòng phát tiết ra ngoài, những cảm xúc bị dồn nén trước kia cũng được trút hết.
“Ừm, em không khóc nữa.”
Nói xong, Nam Khuê cũng không thèm nhượng bộ, trực tiếp nắm lấy áo của Lục Kiến Thành lau nước mắt.
Lớp son mỏng manh trên môi cô cũng dính vào áo của anh.
“Bà xã à, em phải chịu trách nhiệm giặt quần áo cho anh đó nha.” Lục Kiến Thành đầy bất bình nói.
Nam Khuê liền nghiêng người và đặt một dấu môi lên ngực anh, một cái bên trái một cái bên phải.
“Dù sao cũng phải mang đi giặt, vậy thì cứ hôn thêm hai cái cho đã.”
Ngay khi cô nói xong, Lục Kiến Thành liền nhanh chóng ôm lấy mặt cô và trao cho cô nụ hôn nồng nhiệt cho đến khi cô gần như nghẹt thở.
Sau khi Nam Khuê và Lục Kiến Thành rời đi, tâm trạng của Mộc Uyển cũng rất tệ.
Ký ức phủ đầy bụi bặm kia lại được mở ra một lần nữa, giống như đang tự tay mình rạch ra vết sẹo năm xưa vậy.
Làm sao bà không đau lòng cho được?
Vì quá mức buồn bã, Mộc Uyển lại bị đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/4002834/chuong-1669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.