Chương 1108
Lục Minh Bác ở đó rất sốt ruột, ngay lúc đó, ông không hề nghĩ ngợi gì, vội vàng lao tới cõng Lục Kiến Thành vào xe cấp cứu.
Vì thế, ông đã vội vàng lên xe cấp cứu cùng tới bệnh viện.
Sợ rằng Vân Thư sẽ khó chịu khi nhìn thấy ông, nên ông vẫn ở trong một góc và hút thuốc.
Ông đã nghĩ, chỉ cần Kiến Thành qua cơn nguy kịch, ông sẽ lặng lẽ rời đi.
Tuy nhiên, mấy giờ đồng hồ trôi qua rồi, đèn phòng phấu thuật vẫn sáng.
Cơ thể Vân Thư đã không thể chống đỡ được nữa, tâm trí như muốn sụp đổ, cả cơ thể nhìn vô cùng yếu ớt, vì thế ông mới bước ra.
Dù biết mình sẽ bị mắng nhưng ông vẫn bước tới.
Quả nhiên, Vân Thư vừa nhìn thấy ông, lập tức mất bình tĩnh.
Bà lao lên, túm lấy Lục Minh Bác trong tình trạng suy sụp, khóc đến khản cả cổ: “Đồ khốn, ông đã đi đâu, tôi gọi điện cho ông, sao ông không trả lời?”
“Ông có biết không, Kiến Thành hiện tại rất nguy kịch, nó đã vào đó mấy tiếng đồng hồ rồi, bác sĩ nói tình hình rất xấu, nếu như nó không thể vượt qua, có thể sẽ…”
Những lời tiếp theo, Vân Thư không còn nói ra được nữa.
Vì thực sự là quá buồn, cũng quá đau lòng rồi.
Ở một bên khác, Nam Khuê đang thu dọn đồ để rời đi.
Thực ra đồ đạc cần thu dọn rất ít, chủ yếu là thuốc, còn lại một số đồ dùng cá nhân.
Hôm nay, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/4002276/chuong-1108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.