Chương 1057
Nhưng lúc này, tin nhắn thoại của ông ta gửi đến: “Khuê Khuê, cha sắp phải ra nước ngoài rồi, lần này tìm con hoàn toàn không phải là vì tiền, con có thể nghe điện thoại của cha được không?”
“Lúc này, cha chỉ muốn chính miệng nói với con một lời tạm biệt mà thôi.”
Lúc này, điện thoại của Đỗ Quốc Khôn lại gọi đến.
Cuối cùng Nam Khuê cũng không nhẫn tâm tắt đi: “Alo…”
“Alo, là Khuê Khuê sao? Là cha đây.” Đỗ Quốc Khôn kích động nói.
“Đừng nói ra từ đó, ông không xứng với cái danh xưng này đâu. Sau này, ông càng không phải là cha của tôi, thế nên, không cần phải vấy bẩn chữ đó.”
“Được.” Giọng nói của Đỗ Quốc Khôn trầm xuống: “Cha biết, con hận cha, cha cũng có thể hiểu được.”
“Hôm nay gọi đến là muốn nói cho con biết, cha cá cược rồi thiếu nợ, người ta muốn chém cha, thế nên cha phải ra nước ngoài. Sau này, có thể chúng ta sẽ không bao giờ gặp mặt nữa.”
“Tôi đã nói với ông từ lâu rồi, đừng có đánh bạc, nhưng ông không nghe.” Nam Khuê tức giận nói.
“Không có cách nào, tật xấu suốt đời mà, sao có thể nói bỏ là bỏ được chứ? Khuê Khuê, nói thế nào đi nữa chúng ta cũng đã làm cha con với nhau hơn hai mươi năm rồi. Nhìn tình cảm cha con nhiều năm như thế, sau khi nghĩ đi nghĩ lại, cha quyết định nói cho con nghe một bí mật cuối cùng mà mình biết.”
“Bí mật gì?” Trong lòng Nam Khuê bỗng trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/4002225/chuong-1057.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.