Chương 1041
“Không, đỡ…đỡ ông dậy.” Lâm lão gia cố hết sức nói.
Cuối cùng cũng ngồi dậy, ông nhìn một vòng người xung quanh và mở miệng nói: “Mọi người đều ra ngoài đi, tôi muốn nói vài câu với Nam Khuê.”
“Ông ơi, ngay cả cháu cũng không được ở bên trong cùng ông sao?” Lâm Tư Vũ hiển nhiên không muốn rời đi.
Đây là khoảng thời gian cuối cùng rồi, mỗi phút mỗi giây đều vô cùng quý giá, cho nên cô ấy không muốn bỏ lỡ.
Nhưng Lâm lão gia rất kiên định: “Tư Vũ nghe lời, cháu đi ra ngoài trước đi.”
Thấy tâm trạng của ông trở nên kích động, Lâm Tư Vũ đành phải nghe lời rời đi.
Trong nháy mắt, trong phòng bệnh chỉ còn lại hai người Lâm lão gia và Nam Khuê.
Nhìn Nam Khuê, ông cụ Lâm cố hết sức lên tiếng: “Ông nghĩ cháu nhất định sẽ cảm thấy rất bất ngờ, một ông già trước khi chết như ông lại đột nhiên yêu cầu được gặp cháu.”
“Không.” Nam Khuê nói: “Ông Lâm, thật ra trên đường đến đây cháu luôn suy nghĩ, nhưng bây giờ cháu đã biết ngài muốn nói gì rồi.”
“Được, vậy cháu nói thử xem.”
Nam Khuê từ từ nói, giọng êm ái, không nhanh không chậm.
“Cháu nghĩ, nhất định ông gọi cháu đến đây là vì muốn cháu không có bất kỳ oán trách nào với Tư Vũ dù ngày trước đã xảy ra hiềm khích.”
“Lúc trước Tư Vũ kiên trì gả cho Kiến Thành, dẫn đến việc cháu phải mang bé con đi xa, bây giờ cháu và Kiến Thành mới có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/4002210/chuong-1041-1042.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.