Chương 973
Thấy vậy, Nam Khuê vội vàng lau đi những giọt nước mắt trên khóe mắt, cố gắng mỉm cười.
“Không có, không có, em … chỉ là em rất hạnh phúc, rất cảm động.”
“Người ta nói phụ nữ đẹp nhất khi mặc váy cưới, nghĩ đến việc được gả cho anh, em lại cực kỳ mong chờ.”
Lục Kiến Thành đau lòng ôm lấy mặt cô: “Anh cũng rất mong chờ, nhưng anh không muốn nhìn thấy em khóc.”
Nam Khuê lập tức mỉm cười gật đầu: “Được rồi, em sẽ không khóc, em sẽ cười.”
Lời vừa dứt, một nụ cười rạng rỡ nở trên khóe miệng cô.
Chỉ là trong lòng đã chua xót đến cực hạn.
Hai ngày này, Nam Khuê vẫn luôn đến công ty với Lục Kiến Thành.
Anh vẫn rất bận rộn, dành phần lớn thời gian để xem tài liệu, giải quyết công việc và họp hành.
Nam Khuê dựng lên một bàn vẽ trong văn phòng anh.
Cô chưa từng học qua những kỹ thuật vẽ trang cao siêu.
Kỹ năng duy nhất cô có được là do mẹ cô dạy khi cô còn nhỏ.
Dù lúc đó sống trong cảnh nghèo khó nhưng mẹ cô vẫn giữ được tình yêu cuộc sống, và hội họa luôn là sở thích của bà.
Nam Khuê đi theo bà cũng học được một vài cách vẽ.
Ngày đó nhìn thấy anh ngồi ở bàn làm việc xử lý công vụ, ánh mặt trời chiếu vào mặt tạo nên một hình ảnh động lòng người.
Cho nên cô cũng không chút suy nghĩ, lập tức ra ngoài mua dụng cụ vẽ tranh.
Sau hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/4002142/chuong-973.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.