Chương 930
Nam Khuê nói xong, trong phòng đột nhiên trở nên yên lặng.
Không khí cũng trở nên ngột ngạt.
“Ai nói anh không mong chờ?” Lục Kiến Thành đột nhiên nói.
Nam Khuê ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn anh: “Anh không lừa em đấy chứ? Anh vui thật sao?”
“Nếu có hai bé trai, anh sẽ dạy chúng nó cưỡi ngựa, bắn cung, luyện võ, bồi dưỡng hai đứa thành những chàng trai ga lăng, sau này lớn rồi sẽ thừa kế công ty; nếu là hai bé gái, vậy thì tốt rồi, chắc chắn mắt to da trắng, lớn lên giống em, sẽ rất xinh đẹp, sau nay lớn lên cũng không lo không lập được gia đình.”
Nghe lời anh nói, Nam Khuê không nhịn được mà bật cười: “Anh nghĩ xa như vậy rồi sao?”
“Đương nhiên rồi.”
“Nhưng anh vẫn hi vọng tốt nhất là một nam một nữ, vậy là có cả hai rồi.”
Nam Khuê cũng cười gật đầu: “Em cũng hi vọng là thai long phượng.”
Hai người nói một lúc, bụng cô lại bắt đầu kêu vang.
Tuy ăn vài lần cũng như chưa ăn, nhưng nghĩ đến bé con, Nam Khuê vẫn kiên trì đi đến cạnh bàn.
“Nếu không muốn ăn thì đừng miễn cưỡng chính mình.”
Nhớ lại cảnh cô vừa ăn đã điên cuồng nôn ọe, Lục Kiến Thâm cảm thấy vô cùng đau lòng.
Nam Khuê lắc đầu, kiên định nói: “Không được, vẫn phải ăn một chút, bác sĩ nói rồi, nôn như thế nào cũng phải ăn, nếu không em bé trong bụng sẽ không có chất dinh dưỡng.”
Thai đôi vốn cần lượng dinh dưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/4002099/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.