Chương 869
Dù không muốn nhưng anh cũng phải thừa nhận khung cảnh trước mắt trông rất hài hòa và tươi đẹp.
Nâng chân lên, Lục Kiến Thành hận không thể lập tức bước lên phía trước, lập tức đem Nam Khuê đoạt lại, ôm vào trong lòng.
Nhưng mà thấy cô đã ngủ rất say nên cuối cùng anh đã dừng lại và không làm phiền nữa.
Anh biết nỗi đau khổ và thương tâm trong lòng cô, biết lúc này cô cần bình tĩnh, cũng biết cô muốn ở một mình, nên dù có miễn cưỡng, anh cũng tự nhủ trước hết phải cho cô một chút không gian độc lập.
“Khuê Khuê, anh cho em không gian, không phải để cho em đau buồn và khổ sở, anh biết em chưa tìm ra cách đối mặt với anh, cần một chút không gian, vậy nên anh cho em.”
“Nhưng hôm nay là thời hạn cuối cùng mà anh đưa ra cho em, từ ngày mai, anh sẽ mạnh mẽ bước vào thế giới của em, cùng em đối mặt.”
Cho nên anh cố nén chính mình, tay nắm chặt thành quyền, cố nhịn lại mới không đi đến bên cạnh Chu Tiễn Nam để ôm lấy Nam Khuê trở về.
Có lẽ là do quá buồn ngủ nên lần chợp mắt này Nam Khuê ngủ khá lâu.
Khẽ quay đầu lại, Chu Tiễn Nam nhìn sang.
Từ góc độ của anh ấy, có thể thấy sắc mặt cô rất nhợt nhạt.
Không chỉ là không có huyết sắc, mà quả thực trắng bệch như một tờ giấy.
Hơn nữa cả người cô trông rất phờ phạc, như thể đã lâu không được nghỉ ngơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/4002038/chuong-869.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.