Chương trước
Chương sau
Tề Chân đỏ mặt, thiếu chút nữa là động thủ với cô bé.

Thiện Thiện còn không bỏ qua, dẩu miệng lẩm bẩm nói: "Idol của em không tham gia chương trình tạp kỹ cũng không đóng phim truyền hình cũng không thích lộ mặt. Anh ấy cái gì cũng giỏi trình độ lại cao siêu, so với mấy tiểu thịt tươi cao hơn gấp mấy lần! Chị biết đấy anh ý đã giành được vô số giải thưởng, trong giới giải trí đạt vị trí cao, không ngừng đoạt được tam kim ảnh đế..."

Tề Chân không vui, bĩu môi phồng má nói: "Tiểu thịt tươi thì có chỗ nào không tốt, Thản Chi của chị nỗ lực như vậy, các người không được xem thường cậu ấy, cậu ấy sốt cao 40 độ mà vẫn còn kiên trì nhảy..."

Thiện Thiện nhịn không được cười ra tiếng.

Tề Chân mếu máo: "Chính em tự xem đi, chị đi ra ngoài trả lời WeChat."

Thiện Thiện thở dài giống mấy người lớn bắt đầu phát điên: "Chị ơi, chị nhìn kìa, chị giận à? Idol của chị không bằng idol của em thì sao chị không đổi idol khác! Hay như người này, Khương Thiến cô ấy rất xinh đẹp nhưng không phải cô ấy cũng đã chia tay rồi sao, người đàn ông đó không ai có thể chiếm lấy được..."

"Để em nói chị nghe, em nghe nói nam thần chưa bao giờ... này!"

Lời còn chưa dứt, Tề Chân đã bỏ chạy.

Tề Chân tránh ở một bên trả lời tin nhắn của Dụ Cảnh Hành.

[ Tôi đang ở nhà bà nội chuẩn bị ăn trưa. ]

Tề Chân nghĩ nghĩ, nhịn không được nói: [ Em họ tôi là fan của anh, vừa mời cho tôi xem bộ "Trở về quê hương"......]

《 Trở về quê hương 》 tuy rằng không phải là tác phẩm nổi tiếng của Dụ Cảnh Hành nhưng vẫn là một bộ phim kinh điển, câu chuyện kể về một cậu con trai nhà giàu và một nữ sinh viên đại học. Người đàn ông ấy đi du học ở Anh còn cô gái thì bị ép ở lại trong nước học, sau này người đàn ông trở về hai người chỉ nhìn nhau ở giữa trốn đông người nhộn nhịp và nói lời tạm biệt.

Những tình cảm mãnh liệt nhất trong cuộc đời cũng chỉ có như thế này, chỉ một cái nhìn thoáng qua mà lang thang suốt nửa cuộc đời.

Đó là một bộ phim tình cảm hiện đại buồn.

Đại khái là Dụ Cảnh Hành đang quay phim, một lúc sau mới trả lời: [Ừ, nếu có nhận xét gì thì nói tôi nghe nhé.]

Tề Chân ngượng ngùng: [ Tôi chỉ xem một đoạn ngắn, ngay đoạn đầu ấy có chút xấu hổ nên bị em họ cười nhạo.]

Dụ Cảnh Hành cười cười, cầm lấy khăn của trợ lý, trả lời ngắn gọn: [ bộ phim ấy đã quay cách đây nhiều năm rồi nên không nhớ rõ mấy cảnh quay sắc như vậy.]

Tề Chân che mặt, thực sự để mà nói cũng không có gì xấu hổ, khi đó Dụ Cảnh Hành mới hơn hai mươi tuổi, khuôn mặt tràn đầy sức sống thiếu niên, hormone nam tính, không như bây giờ khí chất nho nhã cô nhìn một cái mặt liền muốn đỏ lên.

Thật ra thì cũng chẳng có gì, họ chưa làm gì cả

Trong đầu cô lại đang nghĩ cái gì thế này?

Tề Chân bắt đầu gõ chữ: [ Tại sao anh lại muốn đóng bộ phim này? Mặc dù sau này anh cũng nhận được nhiều giải thưởng nhưng có vẻ lúc đầu cũng không được đầu tư nhiều, tôi chỉ nghĩ với địa vị lúc đó của anh sao có thể được chọn.]

Dụ Cảnh Hành không ngờ cô lại hỏi một câu như vậy, giống như một cô bé tò mò vậy.

Người đàn ông vô thức nở nụ cười: [Tôi muốn thử diễn xuất mới, dù sao cũng là diễn viên không thể cứ đóng mãi một nhân vật được, kỹ năng diễn cũng cần phải được mài giũa nhiều hơn.]

Tề Chân: [ Ra là thế a, anh còn trẻ mà đã làm việc chăm chỉ như vậy, giống Thản Chi của tôi cũng chăm chỉ như thế.]

Cô nghĩ ngợi một lúc rồi mỉm cười ngượng ngùng.

Dụ Cảnh Hành: [ Vậy thì tôi rất vinh dự. ]

Tề Chân phản ứng chậm giờ liền cảm thấy xấu hổ.

Quả thực là cô rất nghiêm túc khích lệ nha, nhưng cô biết Nàng là thực nghiêm túc khích lệ nha, nhưng cô chỉ quen biết Dụ Cảnh Hành một chút, loại khích lệ này nếu đăng lên Weibo chắc chắn sẽ bị mắng chết... loại khích lệ ở cấp độ N?

Sau đó Dụ Cảnh Hành lại gửi nhãn dán hình mặt mèo sờ đầu mình, Tề Chân bỗng cảm thấy trong lòng có chút ngọt ngào kỳ lạ, chưa kịp suy nghĩ đã nghe thấy tiếng bà nội tức giận.

Tề Chân vội vàng ngăn cản: " Bà nội, bố cũng rất tốt bà đừng tức giận. Lần trước kiểm tra bị cao huyết áp, tháng trước bà vừa bị cảm xong phải đi tiêm, bác sĩ bảo bà không được tức giận."

Có cháu gái khuyên bảo, bà nội Tề đúng là không tức giận nữa, chỉ là không chịu nói chuyện.

Bà muốn khuyên con trai mình tìm vợ khi đang còn trẻ nhưng Tề Triêu Viễn lại không đồng ý, nói là không muốn lại liên lụy người khác.

Dù sao thì bữa cơm này không có kết quả, bố cô vội vàng quay lại phòng thí nghiệm, phải đưa Thiện Thiện vì con bé còn có lớp học phụ đạo nữa.

Trước khi đi bố cô còn đặc biệt nói một câu: "Con nên suy nghĩ lại về buổi xem mắt ấy, bố không phải chọn qua loa đối phương cho con, dựa trên các phương diện ta đều cảm thấy rất thích hợp, có thể tin tưởng vào nhân phẩm của cậu ấy."

Thiện Thiện đeo tai nghe vào, nhịn không được cười lớn: "Chị, chị bao nhiêu tuổi rồi, đi xem mắt sớm như vậy sợ là không lấy được chồng sao? Ôi... Anh rể tương lai của em như thế nào, em sẽ cho chị lời khuyên, có đẹp trai bằng một nửa chồng của em không?"

Nói xong nhóc bị bà bội trừng mắt một cái, mở miệng là gọi chồng không có giáo dục gì.

Thiện Thiện bĩu môi, bà nội siêu thiên vị như này, lại còn không giấu diếm!

Nếu chị họ nói như thế với bà, bà sẽ không cảm thấy vấn đề gì, bất quá cũng đã thành thói quen rồi.

Chỉ trong nháy mắt cô bé phát hiện ra chị họ cũng đang nhìn mình, sau đó lại thấy biểu cảm rất kỳ quái, chậm rãi cong cong khóe mắt khiến cho Thiện Thiện cảm thấy khó hiểu.

Sau khi mọi người rời đi, bà nội Tề bắt đầu thu dọn bát đũa, cho vào máy rửa chén, không nói một lời, lúc sau bà nhìn ra ngoài cửa sổ thở dài, có chút bất lực: "Nói là hiếu thuận đưa tiền rồi cũng chẳng thường xuyên về."

Tề Chân ở bên cạnh giúp đỡ, cười nói: " không phải còn có con sao?"

Ăn cơm xong, Tề Chân cùng bà nội ngồi xem TV, lúc này trên TV đang chiếu lại phim truyền hình mà Tề Chân đã xem mấy ngày trước.

Là một fans của Dụ Cảnh Hành bà cụ rất ít chú ý đến phim truyền hình, nhưng nếu có thể bà vẫn xem.

Trong đoạn là người đàn ông mặc áo màu xanh cầm kiếm, dùng đầu ngón tay nhấc lưỡi kiếm lên, ống tay áo bay tứ tung, máu bắn tung tóe, đám sát thủ ngã xuống đất rồi chết, trên môi còn nở nụ cười sơ đạm, thuận tay thu kiếm lại âm thành êm đềm như tiếng sóng trong.

Ánh mắt của người đàn ông nhìn thẳng vào công chúa đang đánh đàn trong sân

Tề Chân trong tay cầm chân gà, nhất thời quên gặm......

Bà nội lúc này nhớ đến một việc khác, bà nhìn cháu gái hỏi: "Con nói muốn mời người nổi tiếng về ăn tối, không hù ta đấy chứ?"

Trước mặt bà nội Tề Chân cũng không giấu giếm gì, nghĩ lại cô cảm thấy có chút xấu hổ: "Không có, lúc đầu bố con không nói tên nghề nghiệp của đối phương xem mắt, con tưởng là anh ấy cũng làm ở Viện khoa học và công nghệ..."

Chủ yếu là bọn họ chênh lệch tuổi tác khá nhiều và cũng không hợp nhau về mọi mặt nên cô cảm thấy không thể nào tiến đến hôn nhân được.

Thực ra Dụ Cảnh Hành không bảo cô đừng nói nhưng cô chỉ cảm thấy không ổn, dù sao lúc trước cũng chỉ thuận miệng nói không chừng ảnh đế như anh có trăm công nghìn việc đã quên rồi. Tề Chân da mặt mỏng, không thích nói những chuyện không có kết quả.

Tề Chân lại nói: "Bởi vì do tính chất công việc của con, con nghĩ rằng trước khi anh ấy đến con sẽ xác nhận chắc chắn lại sau đó mới nói cho bà biết người ấy là ai."

Tề Chân nói thêm một câu: "Người nhất định nhận ra anh ấy, con cũng vậy, con còn khá thích tác phẩm của anh ấy."

Không thể nói thẳng ra nếu không bà nội sẽ tức giận.

Bà nội sửng sốt không nói gì, theo ánh mắt của Tề Chân khi nhìn vào những cảnh kinh điển trên màn hình, công tử mắc áo xanh vạt áo tung báy đang thi triển một bộ kiếm pháp hung hãn như một con rồng sắc bén. Bà lại cảm thấy chính mình đa nghi, cô cũng đã lớn lại hay chú ý tin tức giới giải trí nên chắc biết nhiều tiểu thịt tươi hơn.

Bà đã nghe nhiều về những người nổi tiếng mà cháu gái bà thích họ đều là những người nhuộm tóc màu sặc sỡ có làn da trắng hồng như tuyết.

Dù bà có chú ý đến giới giải trí nhưng cũng sẽ không dám khen ngợi như những kiểu thần tượng mới này, bà luôn cảm thấy những chàng trai trẻ này quá cởi mở, với những người lớn tuổi thì không thể tiếp thu thẩm mỹ này được.

Mới vừa mở miệng định nói gì đó, bà bỗng nhớ tới con trai mình, tiểu tử ấy mấy năm nay đều yên lặng, sau ly hôn cũng không có tin tức gì, thay vào đó là nghỉ việc ở trường trung học tập trung vào nghiên cứu, công việc vẫn luôn được bảo mật cũng không biết đang làm cái gì.

Việc con trai đi giới thiệu đối tượng xem mắt cho cháu gái là điều nằm ngoài dự đoán của bà. Điều nay chứng minh dù im lặng nhưng ít nhất vẫn rất quan tâm đến con gái mình.

Lương Viện nữ sĩ hiểu con trai mình hơn ai hết.

Nếu con trai bà cảm thấy không thích hợp cho dù đối phương là đại gia cũng sẽ không nói như vậy.

Tề Chân ngoan ngoãn tắt TV ngồi gần tựa vào người bà nũng nịu nói: "Bà nội, bà giận à?"

Bà nội Tề tháo kính viễn thị ra, nhéo sống mũi: "Chân Chân, con thích thì cũng không sao nhưng bà nội hy vọng con có thể phân biệt rõ ràng giữa thần tượng và chồng là khác nhau, con còn trẻ rất dễ bị trộn lẫn giữa hai loại cảm xúc này."

Tề Chân biết bà nội nghiêm túc liền chỉnh lại tư thế nói: "Vâng, sẽ không, con kỳ thực không có ý định kết hôn với vị minh tinh kia."

Bà nội Tề nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cháu gái nói: "Chân Chân nếu con không có ý định này thì đừng liên lạc lại."

Tề Chân nghiêm túc gật đầu, khẳng định nói: "Vâng...... Chờ con gặp xong, con gặp thần tượng xong liền chia tay với anh ấy."

Bà nội Tề một mặt cảm thấy nhẹ nhõm nhưng mặt khác lại cao giọng kéo cháu gái đi theo nói: "Con đang đây là đang nói bạn bè sao?"

Tề Chân cau mày khó hiểu: " Con nghĩ chúng ta nên quên nó đi."

Bà nội Tề bất đắc dĩ nói: "Con có ý gì? Sao con bé này lại bối rối như vậy?"

Tề Chân không khỏi giật giật ngón tay, nhỏ giọng ngập ngừng nói: "Là hội con đã ăn tối cùng nhau vài lần và nói chuyện phiếm với nhau trên Wechat. Anh ấy khá dịu dàng và dễ gần nhưng cũng chưa từng hôn môi."

Trời chị Chân ơi ngại chít

Bà nội Tề xoa đầu cháu gái nhỏ, bất đắc dĩ nói: "Con tuổi còn nhỏ, không mở miệng hôn là không được! Bà nội sợ con bị người ta khinh thường, nhưng người nổi tiếng ấy sinh ra đã là như vậy mấy cái trinh tiết trong sạch không quan tâm, con phải cẩn thận đừng làm cho bà nội lo lắng?". "Nếu có thể chia tay thì chia nhanh đi. Hào quang của thần tượng không phải là nơi để cho con có thể dùng, không thể lấy đấy làm cơm ăn được!"

Tề Chân không nói nên lời, nhanh chóng chuyển chủ đề: "Cái này nam chính này đóng phim này rất tốt, khá đẹp trai...."

Bà nội Tề buồn cười nhìn cháu gái một cái, trêu chọc hai câu: "Nếu cháu dẫn người ta về, bà nội lâp tức đồng ý, bà sẽ nộp 9 tệ cho Cục Dân Chính."

9 tệ là chi phí sản xuất giấy đăng ký kết hôn nên khi đi đăng ký kết hôn phải trả 9 tệ

Tề Chân: "............"

Tề Chân với bà nội không có biện pháp cùng bà xem 《 cười hỏi thương sinh 》cả buổi chiều, sau trong đầu cô chỉ nghĩ đến khuôn mặt của Dụ Cảnh Hành.

Khi anh mới ra mắt có chút ngây ngô và kiêu ngạo, thờ ơ phóng túng của thiếu niên, mặc dù Tề Chân đã xem các cuộc phỏng vấn của anh từ nhiều năm trước nhưng anh với bọn vẫn là không cùng một người. Cô đã từng xem bài phát biểu của Dụ Cảnh Hành khi anh nhận được giải thưởng Kim Tượng đầu tiên trong đời ở tuổi đôi mươi, rất ngắn gọn lịch sự nho nhã như thể đó chỉ là một hòng đá nhỏ trong cuộc đời của anh, đạo chưa đủ, hạnh phúc chưa đủ (1)

.(1): Thành ngữ: Không đáng để nói, chẳng có gì đáng mừng.

Một diễn viên trẻ như vậy dường như đã in dấu ấn trên màn ảnh lúc đó cô không thể không nhận ra anh được.

Mà hiện tại người đàn ông đấy đã trưởng thành, thành thục hơn cô chục tuổi.

Ở cùng bà nội luôn nghe thấy tiếng bà cằn nhằn Tề Chân cúi đầu xem điện thoại di động câu được câu không nghe bà nói chuyện, hoặc là chuyện đi chơi mạt chược vận may kém hoặc là tháng sau đi châu âu với bạn học cũ...

Buổi tối Tề Chân buồn ngủ liền lướt Weibo.

Có cái bạo hồng #Tiêu chuẩn tìm bạn đời của Dụ Cảnh Hành tìm bạn đời tiêu chuẩn

Vẻ mặt Tề Chân không thể hiểu được khi bấm vào thì phát hiện ra đây là một buổi lễ trao giải ở Hải Thị, Dụ ảnh đế làm khách mời đến trao giải, trước đây cô không để ý đến điều đó. Sau khi trò chuyện về bộ phim, nữ phóng viên giải trí mỉm cười cầm micro: "Nhiều fan rất tò mò về tiêu chí chọn bạn đời của anh là gì? Có rất nhiều tin đồn bạn gái của anh đều là những người có thân hình nóng bỏng học lực xuất sắc."

Dụ Cảnh Hành nhướng mày nhìn thẳng vào camera nhàn nhạt nói: "Không có nhiều yêu cầu như vậy đâu."

Nữ phóng viên giải trí bám riết không tha: "Vậy nếu gặp được người mình thích, anh có tính đến chuyện kết hôn không?"

Đây là một câu hỏi bẫy, bởi vì Dụ Cảnh Hành không kết hôn với bạn gái cũ là ngôi sao Hồng Kong và dường như anh không có kế hoạch như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.