Tập đoàn Diệu Quang, văn phòng Chủ tịch.
"Hóa ra là cô ấy..."
Lục Kiến Lâm đặt thông tin trong tay xuống, khẽ thở dài.
Cái nhìn lướt qua không khiến anh bận tâm, nhưng ngay khi báo giải trí xuất hiện, anh liền nhớ lại cái liếc mắt đó và nhờ mọi người điều tra, nhưng kết quả này ...
Một cơn gió nhẹ thổi vào từ cửa sổ đang mở, và một góc của dữ liệu đã bị thổi bay.
Hai từ “Trừng Tinh” và “ Cung Ngự Thành” có thể nhìn thấy mờ nhạt.
Tiếng cọ giấy sột soạt khiến Lục Kiến Lâm định thần lại và nhét dữ liệu vào máy hủy. Môi mỏng mím chặt, Lục Kiến Lâm nhướng mày, ánh sáng và bóng tối trong mắt lẫn lộn, nếp nhăn nơi khóe mắt dường như càng đậm hơn.
….
Bên ngoài phòng làm việc, Cảnh Dương cáu kỉnh đi tới đi lui, đứng ngồi không yên, giơ tay muốn gõ cửa, nhưng cuối cùng lại thu tay về, hung hăng xoa xoa tóc của mình, khiến chúng rối như ổ quạ.
Trịnh Kỳ mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng, Cảnh Dương yên lặng đứng nửa canh giờ, cực kỳ bình tĩnh yên lặng.
Cảnh Dương mệt mỏi ngồi bệt xuống đất, không quan tâm đến hình tượng. Dù sao, ngoài Lục Thần trong phòng, thì chỉ có hai người trên tầng cao nhất, bao gồm cả anh và Trịnh Kỳ.
"Trịnh Kỳ, tôi nên nói gì đây!" Cảnh Dương chua xót hai tay ôm gối nói: "Đề phòng cậu ta phát cáu, tôi sợ bị đánh chết!"
Cảnh Dương muốn ổn định Lục Thần để cậu ấy không thể bốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-am-ap-tuyet-dinh-ngoan-dung-tron-/3550024/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.