Tần Dĩ Duyệt không tiếp tục xem tin nhắn nữa, trong ánh mắt kinh ngạc của Tiểu An cùng các y tá bước nhanh trở lại văn phòng.
Đến văn phòng, cô không chịu được nữa. Khó khăn ngồi xuống ghế, cả người không còn sức.
Cô năm nay 26 tuổi, không bạn trai. Bằng cấp công việc không cao.
Cô không biết, cô còn muốn làm bác sĩ ở viện bao lâu.
Thành tích của cô so với bạn học chênh lệch từ lúc tốt nghiệp khoa chính quy đến lúc ra nước ngoài du học. Sau khi về nước trực tiếp làm Phó trưởng khoa của bệnh viện.
Cô ở trong nước tìm tòi học hỏi mới bắt đầu làm việc, học tập trong thời gian rảnh rỗi.
Kinh nghiệm của cô so với bọn họ phong phú hơn, kỹ thuật chuyên nghiệp cũng xem như bằng nhau, nhưng lại là một bác sĩ bình thường vô danh ở bệnh viện. Chỉ có thể một đường chậm rãi chịu đựng đi lên.
Lúc ấy, nếu như cô lấy được cô hội du học đó nắm trong tay mình, hiện tại sẽ như thế nào?
Tần Dĩ Duyệt nghĩ tới đây, nhắm lại hai mắt, không nghĩ tiếp nữa.
Hiện tại, những thứ đó đã không có bất cứ ý nghĩa gì.
Lúc này, tiếng bước chân xuất hiện trong phòng làm việc.
Tần Dĩ Duyệt chẳng muốn mở to mắt. Mệt mỏi nói ra: "Giấy tờ công việc cứ đặt ở trên bàn. Tôi sẽ ký nó sau."
Sau một lúc, cô cũng không nghe thấy tiếng giấy tờ đặt xuống.
Tần Dĩ Duyệt nghi hoặc mà mở mắt ra, Hạ Kiều Yến đứng trước mặt cô làm cô sững sờ một chút.
Hạ Kiều Yến vòng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-am-ap-cua-ha-thieu/35333/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.