"Tôi nhổ vào! Một người phụ nữ nông thôn như tôi làm sao biết thu thập chứng cớ?! Còn không phải những gì cô đã nói sao? Mấy người tại sao không nhìn xem con của tôi bây giờ là tình huống như thế nào?! Miệng vết thương của nó trở thành cái dạng gì rồi hả? Nó nói không ra lời, cũng ăn không vô, mấy người để cho nó về sau phải làm sao bây giờ?!"
"Những bệnh trạng này ở trong lúc bắt đầu trị liệu là không cách nào tránh khỏi. Cho dù chúng tôi đã xử lý đúng miệng vết thương của bệnh nhân, bệnh nhân đau đớn cũng không cách nào hoàn toàn tránh đi. Đây là bình thường."
Người phụ nữ thấy Tần Dĩ Duyệt không giống như mấy cô y tá vừa rồi, không dễ bắt nạt, nên muốn ngồi xuống mặt đất khóc lóc om sòm.
Tần Dĩ Duyệt nhìn ra ý đồ của bà ta, nắm tay bà ta không thả. Cố ý lôi kéo đứng vững.
Trở thành chuyện hai người đấu sức.
Tần Dĩ Duyệt không để lại dấu vết mà cho Tiểu An một cái liếc ra ý, để cho Tiểu An đi tìm nhân viên bảo vệ đến.
Tiểu An hiểu ý. Lập tức đi ngay.
Tần Dĩ Duyệt một lần nữa nhìn về người phụ nữ tóc tai, quần áo lộn xộn trước mặt."Bà nói bệnh viện chúng tôi chữa trị làm hại con bà, chúng tôi sẽ đợi lúc bà tỉnh táo mà nghe bà giải thích kỹ càng. Trước đó, bà nên cùng tôi giải thích một chút. Con của bà nhập viện từ ngày hôm qua cho đến hôm nay, chuyện tiền thuốc men, phí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-am-ap-cua-ha-thieu/2173427/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.