Cô thấy Hạ Kiều Yến tuấn tú phiêu dật ngũ quan phi phàm.
Người đàn ông này đúng là sở hữu tất cả những gì mà một người phụ nữ có thể nghĩ đến đối với một người đàn ông trong tưởng tượng của họ, cô cũng như vậy.
Thế nhưng, một người đàn ông cứ như vậy cưới cô. Thậm chí còn yên lòng đem Tiểu Bảo giao cho cô, thẳng thắn tuyên bố thân phận của cô.
Cô thật sự không thể không hoài nghi mục đích đằng sau chuyện này.
Cùng lúc đó, cô lại muốn nghĩ có lẽ cô đã gặp được kỳ tích rồi.
Nội tâm hư vinh và đối với tình yêu chờ mong. Để cho cô muốn cùng người này nắm tay nhau, như baba với mẹ vậy. Ân ái cả đời.
Hạ Kiều Yến nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên của cô, nghiêng người rồi ở trên cái trán nhỏ trơn bóng nhẹ nhàng hôn một cái, giọng chậm rãi nói: "Đừng lo lắng vớ vẩn nữa, ngoan ngoãn chờ làm vợ tôi đi."
"Được."
Hạ Kiều Yến một lần nữa ngồi xuống. Khởi động xe đi tiếp.
**
Xe dừng ở dưới nhà Tần Dĩ Duyệt, Hạ Kiều Yến như trước ôm cô lên nhà, đi vào cửa.
Lạc Minh Mị cùng Tiểu Bảo chiếm một góc ghế sô pha mà xem phim hoạt hình.
Nhìn hai người đến, Lạc Minh Mị giật mình nói: "Chân bị thương nghiêm trọng như vậy?"
"Ngày mai sẽ tốt thôi. Mẹ đừng lo."
"Tần Dĩ Duyệt. Bớt mạo xưng là trang hảo hán [1], chân con đều nhanh sưng thành hai cái lớn rồi, con còn mạnh miệng cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-am-ap-cua-ha-thieu/2173423/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.